Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Những hy sinh thầm lặng!

Ba năm trung học kết thúc, tạm biệt vòm tre xanh từ Giồng Ngánh đến Lồ Ồ, tạm biệt con đường với lúa trổ đòng đòng, ngậm sữa thơm ngát hai bên từ Hiệp Mỹ qua Long Sơn, cảm ơn ngôi nhà mát giữa đồng trống có lu nước uống ngọt lành miễn phí mà lũ học trò quê lên huyện ngày nào cũng ghé. Nhớ quá những địa danh mà chúng tôi đã đi qua: Ô Răng, Nô Công, Thủy Hòa… những ngày cùng nắng gió, mưa bão…

Ngược về ngày xưa… Ba má tôi là giáo viên nghèo miệt quê thuộc vùng sâu xã Hiệp Mỹ, tỉnh Trà Vinh, chị em tôi hàng ngày đến trường trung học Cầu Ngang cách nhà mười sáu km bằng đôi chân đi bộ. Em gái kế, nhỏ hơn tôi một tuổi nhưng được học sớm nên hai chị em chung lớp, chung trường. Hàng ngày khoảng ba giờ sáng là tôi và Ngọc Nhi đã dậy để đi bộ đến trường, ngoài tập vở còn có bộ áo dài để lên trường thay vào lớp, rồi cơm nước mang theo để ăn trưa, đèn pin, áo mưa… tay xách tay mang. Ba đưa chúng tôi ra tận đường lộ lớn, hai chị em theo các cô bác đi nhóm chợ sớm nên cũng không sợ. Mùa nước lớn tràn bờ nhiều khi trôi mất những chiếc cầu cây bắt ngang xẻo nước lúc đêm, đôi bờ vai của ba là chuyến đò đưa chúng tôi sang bờ bên kia để đi học. Con gái ba, sạch sẽ tinh tươm vào lớp nhờ đôi chân lội bùn và bờ vai đỡ nặng của ba.

Nhung-hy-sinh-tham-lang-02
Gia đình thân yêu của tôi

Đồng lương giáo viên thời đó ít ỏi lắm, không đủ cái ăn cho gia đình, chúng tôi lại đang tuổi ăn học nên ba làm đủ mọi cách để kiếm tiền lo cho vợ con. Chị em tôi toàn là gái, ba phải một mình tay len tay gào xắn bùn trong vuông tôm. Đêm đêm ba cùng các chú trong xóm đi soi bù tọt, lúc đầu là để gia đình có miếng ăn, sau đó bắt được nhiều hơn thì mang ra chợ bán. Ba bắt được cả con ba khía, chị em tôi ăn đến ngán. Theo lời kể của ba và các chú, tôi mới biết đi soi nguy hiểm và vất vả biết bao. Phải đi chân trần lội bùn, len lỏi vào những vạt rừng nước mặn ven sông, nhiều lần ba giẫm nhầm gai, thấy má lấy nhíp nhổ gai trong chân ba mà lòng chúng tôi thắt lại. Mỗi khi giẫm nhầm gai, vết thương mưng mủ phải nghỉ ở nhà mấy hôm, chưa lành hẳn, ba lại tiếp tục đi. Ngoài gai, mối nguy hiểm ghê nhất là rắn, đủ các loại, có cả rắn độc, ba sắm cây chĩa ba để giết rắn, nghe mấy chú trong xóm bảo: “Rắn mái gầm cắn nằm tại chỗ “. Má và chị em tụi tôi thấp thỏm theo từng bước ba đi. Khoảng hai giờ sáng ba về bình an là mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Ba năm trung học kết thúc, tạm biệt vòm tre xanh từ Giồng Ngánh đến Lồ Ồ, tạm biệt con đường với lúa trổ đòng đòng, ngậm sữa thơm ngát hai bên từ Hiệp Mỹ qua Long Sơn, cảm ơn ngôi nhà mát giữa đồng trống có lu nước uống ngọt lành miễn phí mà lũ học trò quê lên huyện ngày nào cũng ghé. Nhớ quá những địa danh mà chúng tôi đã đi qua: Ô Răng, Nô Công, Thủy Hòa… những ngày cùng nắng gió, mưa bão… Tin hai chị em tôi cùng đậu đại học, phải tiếp tục lên Sài Gòn học, ba má tôi mừng và cũng lo lắm, phía sau tôi là năm đứa em đều ở tuổi ăn học. Ba má vẫn quyết định cho chị em tôi lên Sài Gòn bước tiếp con đường học vấn

Nhung-hy-sinh-tham-lang-03
Chị em gái

Ngày rời quê, chị em tôi khóc như mưa. Ba tôi sẽ phải nặng gánh hơn để lo gia đình này, má tôi sẽ vất vả hơn khi không còn sự phụ giúp của hai đứa con lớn và nhỏ em thứ Tư là Ngọc Nhiên phải đương đầu làm chị lớn để lo tiếp đàn em nhỏ. Cũng may là ở Sài Gòn, chị em tôi được đại gia đình nhà ngoại cưu mang. Cố gắng được năm đầu đại học, tôi nhận được tin nhà: ba nuôi tôm thất bại, còn nợ nần do vay vốn để nuôi tôm. Nhỏ Ngọc Nhiên vừa học xong lớp mười phải hy sinh nghỉ học để tập trung lo cho hai chị ở Sài Gòn và các em nhỏ. Thương và đau lòng quá!

Nhờ người cô họ mở căn tin nơi chúng tôi đang theo đại học, cô nhận hai chị em tôi làm thêm ngoài giờ lên giảng đường, có được cái ăn và chút tiền xoay xở hai chị em tôi cố gắng cùng gia đình vượt khó. Được một năm, cô tôi giải thể căn tin, khó khăn chồng chất khó khăn, hai chị em cố gắng viết thơ và tản văn gửi báo kiến thức ngày nay, áo trắng và mực tím để nhận nhuận bút quý báu, gia đình ngoại hỗ trợ ba má tôi phụ tiền ăn học cho chúng tôi được vài tháng rồi cũng đuối sức. Hai chị em tôi xin ba má được nghỉ học để đi làm. Ba má lặng im rơi nước mắt, tôi cố nuốt nỗi buồn vào trong.

Cô tôi xin cho tôi vào công ty Dệt Phong Phú để làm công nhân vì tôi chỉ có mỗi cái bằng PTTH. May mắn thay, lúc đó công ty đang thời kỳ vi tính hóa, vì tôi đã có bằng tin học ứng dụng khi ở trường đại học nên được chọn vào làm văn phòng, biết hoàn cảnh của tôi, mọi người rất thương và giúp đỡ. Ngoài giờ làm việc chính thức trong văn phòng, tôi đăng ký làm thêm ngoài giờ nơi xưởng sản xuất. Nhỏ em kế của tôi cũng xin được một chân bán hàng. Trời thương, công việc của chúng tôi dần ổn định.

Nhung-hy-sinh-tham-lang-04
Má và chị em tôi

Điều đầu tiên tôi cần làm là xin ba má rước Ngọc Nhiên lên Sài Gòn, với đồng lương ít ỏi nhưng tiết kiệm cũng đủ lo cho em ấy tiếp tục học lại. Do đã quá tuổi nên em phải học bổ túc văn hóa. Nhà ngoại tuy không rộng nhưng luôn dang tay cưu mang chị em tôi, tình thương của ông bà ngoại và các cậu dì đã chắp cánh cho chúng tôi thực hiện những ước mơ. Ước mơ đã thành sự thật, sau hai năm miệt mài Ngọc Nhiên đã tốt nghiệp và đậu vào đại học. Những giọt nước mắt sung sướng lẫn tự hào cứ ngân ngấn trên đôi mắt mỗi thành viên của gia đình.

Nơi Dệt Phong Phú, tôi gặp anh – chàng kỹ sư hóa mới ra trường, anh là người Sài Gòn, chúng tôi yêu nhau và tổ chức đám cưới, anh đề nghị hỗ trợ gia đình tôi lo cho Ngọc Nhiên đến tốt nghiệp đại học. Rồi anh lo cho ba má và các em nhỏ của tôi lên sinh sống ở Sài Gòn. Ngoài tình yêu, tôi còn rất mang ơn anh. Ba má tôi thương anh hơn cả con ruột, tôi vô cùng hạnh phúc.

Ngọc Nhiên tốt nghiệp đại học và có công việc ổn định. Sau Ngọc Nhiên còn đến ba đứa em đang ăn học. Chị em tôi chia trách nhiệm mỗi chị lớn lo cho một em nhỏ. Vợ chồng tôi sẽ bảo trợ cho Ngọc Nhuận, Ngọc Nhi lo cho Ngũ Long, Ngọc Nhiên lo cho Ngọc Hân. Hàng tháng, chị em tôi góp tiền gửi cho ba má sinh sống vì cả hai đều không có tiền hưu. Các em cố gắng học, các chị cố gắng làm việc. Hạnh phúc lan tỏa, ấm áp… Rồi Ngọc NhiNgọc Nhiên lập gia đình. Ba má tôi có thêm hai chàng rể quý nữa. Các em rể tôi cũng nhiệt tình tham gia công cuộc gầy dựng tương lai cho các em và báo hiếu đến ba má vợ.

Trời không phụ lòng người, những hy sinh thầm lặng của mọi người đã có kết quả tốt đẹp. Ngọc Nhuận hôm nay nhận bằng thạc sĩ, em đã thay các chị thực hiện hoàn hảo ước mơ.

Cảm ơn gia đình ngoại đã cưu mang, cảm ơn sự hy sinh vô bờ bến của ba má, cảm ơn tất cả các em tôi đã chung lòng, cảm ơn chồng tôi và các em rể.

Nếu có kiếp sau, thật lòng tôi mong muốn được tiếp tục làm con của ba má, làm chị cả của các em và làm vợ của chồng tôi.

Lê Thị Ngọc Nữ (Hội viên chi hội VH tỉnh Trà Vinh)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

4.3 18 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
61 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Phương Ánh
Phương Ánh
1 year ago

Bài viết thật xúc động, chúc mừng tác giả.

Hồng Hải
Hồng Hải
1 year ago

Bài viết xúc động quá chị ơi.

Lê Thị Ngọc Nữ
Lê Thị Ngọc Nữ
1 year ago

Ngọc Nữ chân thành cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ. Chúc mọi người cùng gia đình luôn vui khỏe, bình an và hạnh phúc ☘️ 🌸☘️🌸☘️🌸☘️

Nguyễn Thánh Ngã
Nguyễn Thánh Ngã
1 year ago

CHÚC MỪNG NHÀ THƠ LÊ THỊ NGỌC NỮ CÓ BÀI VIẾT RẤT HAY

Huỳnh Long
Huỳnh Long
1 year ago

Chúc mừng bạn Ngọc Nữ.

TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG
TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG
1 year ago

Bạn Ngọc Nữ thật lấy lòng quân tử đáp dạ tiểu nhân. Tôi thích.
Ở trên đời này cái loại trâu buộc ghét trâu ăn là chuyện thường tình. Bạn được trên 900 like thì đủ biết thực lực của bạn. Chúc bạn thành công.
À, tôi chưa biết ba mẹ và các em của bạn nhưng đọc bài viết này tôi rất muốn được gặp gỡ giao lưu. Chúc sức khoẻ đến đại gia đình.

Lê Thị Ngọc Nữ
Lê Thị Ngọc Nữ
1 year ago

Ngọc Nữ cảm ơn tất cả các bạn đã quan tâm đến bài viết. Để vui vẻ xin các bạn đừng nói qua lại với nhau nữa. Tất cả suy nghĩ đều xuất phát từ cái TÂM. Chuyện có cày view hay không có ban giám khảo của cuộc thi kết luận. Một lần nữa Ngọc Nữ cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ. Chúc mọi người cùng gia đình luôn vui khỏe, an lành và hạnh phúc nhé 🌹 🌹 🌹

Diễm Phương
Diễm Phương
1 year ago

Lời văn mộc mạc nhưng chân thật gây xúc động lòng người.

arb
arb
1 year ago

Nếu có kiếp sau, thật lòng tôi mong muốn được tiếp tục làm con của ba má, làm chị cả của các em và làm vợ của chồng tôi.”

LUYẾN
LUYẾN
1 year ago

LƯỢT THÍCH 808 LƯỢT VIEW 3128 CÁI NÀY CÓ CÀY VIEW KHÔNG VẬY TRỜI

Hạnh
Hạnh
1 year ago
Trả lời  LUYẾN

Bạn để ý quá nhỉ? bài viết hay thì sẽ có nhiều người thích đọc đi đọc lại thì sao bạn?

LUYẾN
LUYẾN
1 year ago
Trả lời  Hạnh

thì thể lệ đâu có cấm câu view, mình chỉ thấy nó chênh lêch nên nói thôi chứ tác giả có quyền cày view mà

Hạnh
Hạnh
1 year ago
Trả lời  LUYẾN

Mình nghĩ cuộc thi vắn thơ để thoả lòng của các tác giả thôi. Chủ yếu để vui & chia sẽ đến bạn đọc cùng nỗi niềm. Có phải là gì đâu mà phải “cày view “ nghe vất vả thế bạn ơi. Nhìn mọi thứ đơn giản xíu để sống vui cho khoẻ. Chúc bạn vui nhé !

Người Tình Trăm Năm
Người Tình Trăm Năm
1 year ago
Trả lời  LUYẾN

Bản thân tôi ra vô để đọc bài viết, bình luận của các bạn, theo dõi số like bài viết của bạn tôi chắc hơn 10 lần. Tôi nghĩ cũng có nhiều bạn giống như tôi bạn Luyến ạ.

LUYẾN
LUYẾN
1 year ago

Thì mình nghĩ việc cày view cũng đơn giản như việc bạn đi ra đi vô coi thôi nè

Mây trắng
Mây trắng
1 year ago
Trả lời  LUYẾN

Ôi sao bạn lại nói như vậy, mình cũng lớn tuổi rồi, mình yêu thích văn thơ nên thật lòng muốn tìm bài viết của bạn để đọc và chia sẻ cùng mọi người, bạn ah!

Mây trắng
Mây trắng
1 year ago
Trả lời  LUYẾN

Đọc bài này mình thấy có những điểm giống như nhà mình, nên mình đã giới thiệu cho các anh chị em trong gia đình xem, mẹ mình đã khóc khi nghe mình đọc bài viết này nên có lẽ mẹ thích và nói mình đọc vài lần cho mẹ. Mình xin hỏi Luyến bạn có tham gi viết không, mình cũng mong được đọc bài của bạn nữa, cảm ơn Luyến nhé!

LUYẾN
LUYẾN
1 year ago
Trả lời  Mây trắng

Cũng ít có sân si lắm á

Hạnh
Hạnh
1 year ago
Trả lời  LUYẾN

bạn Luyến cứ ra – vào để trả lời thì cũng một phần giúp tác giả bài viết tăng lượt view lên rồi. đúng không nè bạn. cho nên đừng áp đặt suy nghĩ tác giả “cày view” chi cho mất đi cái đẹp cái hay của cuộc thi bạn nhé

61
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx