Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Ngày gió thổi ngang trời!

…tôi thương cái nước da đen giòn vì sương gió, tôi thương cả những cái tính xấu buồn cười của anh, tôi thương người đã luôn bên cạnh mình kể cả khi thành công lẫn vấp ngã…người mà với anh ấy vợ con là cả thế giới trong tim.

Ngày gió thổi ngang trời

Đã hơn ba năm kể từ khi biến cố bất ngờ ấy xảy ra tôi vẫn không thể tin được gia đình mình đã vượt qua nó như thế nào. Giờ đây ngồi viết lại những dòng này lòng tôi vẫn còn bồi hồi khôn tả.

Tôi vốn nghĩ cuộc đời mình thường hay gặp trắc trở, ông trời luôn thử thách tôi bằng vô vàn chông gai, nhưng nghĩ lại ông cũng ban cho tôi một may mắn lớn là người bạn đời đã luôn bên cạnh tôi, dù trong hạnh phúc hay lúc khổ đau nhất. Chẳng sợ giông ba bão táp hay lấm lem bùn lầy, chẳng sợ những giấc mơ loang màu củi gạo hay áo quần vương mùi nắng gió. Chúng tôi vẫn cùng nép vào nhau dìu nhau qua những ngày mưa bão…

Tôi và anh đều là những chàng trai cô gái từ tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp. Vì đồng cảm mà đến với nhau nhẹ nhàng và nên duyên vợ chồng. Tròn mười lăm năm bên nhau bao nhiêu vui buồn đều nếm trải, chúng tôi chăm chỉ làm việc, góp nhặt xây dựng tổ ấm từ những viên gạch nhỏ đầu tiên.

Khát khao có được một ngôi nhà của riêng mình nên khi nghe khu Đức Hòa, Đức Huệ ở Long An giá đất đang lên từng ngày chúng tôi gom góp hết tiền dành dụm và vay mượn thêm ngân hàng để sở hữu miếng đất mà mình ưng ý, hy vọng một thời gian nữa giá đất lên sẽ bán để mua cho mình căn nhà như mơ ước. Tin tưởng vào một người bạn thân lâu năm, tôi nhờ bạn mua giúp, cứ tưởng đến ngày xong xuôi giấy tờ sẽ mời bạn đi chơi thay lời cảm ơn. Không ngờ gần đến ngày hẹn tôi gọi cho bạn thì số điện thoại không liên lạc được, lo lắng tìm đến nhà bạn thì mới hay bạn vỡ nợ đã trốn đi đâu đó không rõ, căn nhà bạn đã được gán cho ngân hàng, có rất nhiều chủ nợ cũng tìm đến và thất vọng như tôi…Tôi như Từ Hải chết đứng giữa sa trường, gần như ngã quỵ khi biết số tiền hai vợ chồng mình dành dụm chắt chiu đã theo bạn đi mất rồi.

Ngày gió thổi ngang trời

Tôi điên cuồng tìm bạn khắp nơi để mong lấy lại được số tiền đó, những ngày đen tối đó tôi gần như kiệt quệ, sức khỏe xuống dốc rất nhanh, chồng tôi cũng gần như gục ngã vì số tiền ấy với chúng tôi rất lớn, chưa kể số nợ treo lơ lửng trên đầu gần như không có lối thoát.

Nhưng so với việc đó thì anh lo cho sức khỏe tôi nhiều hơn, tôi thường chìm trong trạng thái mơ màng và lặng lẽ, stress quá mức đã khiến tóc tôi rụng từng mảng và cân nặng tụt dốc không phanh, gầy mòn đến đáng sợ, nếu không có anh vực tôi dậy thì có lẽ tôi không biết hôm nay mình sẽ thế nào.

Anh bảo mọi chuyện đã lỡ rồi coi như của đi thay người vậy, mình còn trẻ còn sức khỏe từ từ sẽ làm lại, em đừng lo lắng quá hãy nghĩ bên mình vẫn còn đứa con còn quá bé dại, chúng ta không mạnh mẽ làm sao có thể nuôi dạy con nên người? Tôi đã khóc nức nở trong vòng tay chồng hôm ấy, tự nhủ mình phải cứng cỏi hơn. Phải rồi, chẳng phải tôi còn có anh và con gái hay sao.

Bao người đã từng rơi xuống vực thẳm và họ vẫn cố để vươn lên sao tôi lại không làm được. Nghĩ thông bỗng thấy nhẹ lòng biết mấy, chúng tôi ngồi lại cùng nhau tính toán kế hoạch trả nợ cho phù hợp với tài chính của mình, ban ngày hai đứa đi làm tối về anh chở tôi đi lấy hàng về bán thêm, thắt chặt mọi chi tiêu, cứ chắt chiu từng đồng để trả bớt nợ và nuôi con gái lớn khôn.

Lạ thay cuộc sống thiếu thốn hơn xưa, chật vật hơn nhưng gia đình lại có những niềm vui chẳng thể đong đếm được. Buổi tối anh chơi cùng con và dạy con học vẽ, học hát. Còn tôi loay hoay chuẩn bị thực phẩm cho sáng mai nấu mang theo đi làm, bận rộn nhưng lại rất ấm cúng.

Ngày gió thổi ngang trời

Sáng sáng vợ chồng lại cùng nhau dậy nấu cơm mang đi làm cho đỡ tốn kém. Những bữa ăn giản dị quây quần bên nhau đầy ắp niềm vui, còn trước đây vì quá bận rộn gần như chỉ ra ngoài ăn qua quýt rồi về. Thay vì mua đồ chơi cho con thì chồng tôi lại tự tay làm: từ ngôi nhà bằng thùng carton, lấy ống nước làm cung tên, và sáng tạo cho con gái những bộ váy bằng giấy báo rất dễ thương…nhờ vậy mà bé được học thêm bao trò sáng tạo, cả nhà lại cùng nhau trở lại tuổi thơ thêm lần nữa, cuộc sống không đủ đầy nhưng tròn vẹn hạnh phúc.

Thay vì căng thẳng và cãi nhau nhiều như trước thì chúng tôi cùng thay đổi, tự kềm chế bản thân mình để lắng nghe nhau hơn. Thay vì hờn trách nhau từ những điều nhỏ nhặt, giờ có khúc mắc chúng tôi ngồi lại nói chuyện từ tốn. Nếu sai tôi sẽ xin lỗi anh và ngược lại. Gặp khó khăn khúc nào sẽ cùng nhau bàn giải pháp để vượt qua và luôn động viên nhau cùng cố gắng hơn nữa…

Tôi nhớ ngày nhỏ mẹ đã từng nói với tôi, sau này con trưởng thành phải học cách làm chủ cuộc sống và tự chịu trách nhiệm cho mọi hành động của mình, dù có thế nào cũng không được gục ngã một cách hèn nhát. Nhớ lời của mẹ tôi thêm vững tin vào những gì mình đang làm. Tôi biết mình đã đặt niềm tin sai người, tôi biết mình đã quá chủ quan. Tôi biết mình đã đánh mất số tiền mà không biết bao lâu nữa mới có thể tìm lại được. Nhiều tháng liền, giữa đêm đang ngủ tôi giật mình thức giấc nước mắt lăn dài. Cảm giác hoang mang sợ hãi không biết ngày mai mình sẽ phải làm gì thật đáng sợ, tôi không biết tương lai sẽ thế nào nhưng nếu hôm nay mình gục ngã thì người thân mình sẽ ra sao?

Tôi nhớ có lần đã nghe một vị sư nói rằng “nhân sinh vốn dĩ như mộng, khổ ải trầm luân là điều không tránh khỏi biến nghịch thành thuận, xem mọi thứ tựa như lông hồng ắt tâm sẽ bình an” nhờ thế mà lòng tôi nhẹ vơi được khá nhiều phiền não.

Phải mất sáu tháng kể từ khi biến cố ấy tôi mới có thể thoát ra những cảm xúc tiêu cực để có thể mỉm cười vui vẻ, chúng tôi vẫn cần mẫn như những chú ong chăm chỉ, vẫn kiếm từng đồng để trả nợ để sớm đưa cuộc sống trở lại bình thường.

Ngày gió thổi ngang trời

Nhìn mái tóc chồng đã lấm tấm sợi bạc, mới ngoài ba mươi mà nhìn anh già đi thấy rõ, tôi biết anh cũng vất vả rất nhiều, anh cũng lo sợ và cảm thấy bất lực nhưng vì muốn tôi an lòng anh luôn cố sắp xếp mọi thứ thật tốt, lúc nào cũng động viên và chọc cho tôi cười.

Anh không có gia cảnh giàu có, không có sự nghiệp thành công, thỉnh thoảng vô tâm, cố chấp một cách vô lý… nhưng trên hết chồng lại là một người đàn ông có trách nhiệm với gia đình, luôn xông pha gánh vác phần khó nhọc. Chỉ cần tôi mỏi mệt anh sẵn sàng thay tôi làm tất cả, khi tôi làm sai anh không giày vò trách móc. Là người đủ tin cậy để tôi dựa vào khi mỏi mệt.

Thế nên, tôi thương cái nước da đen giòn vì sương gió, tôi thương cả những cái tính xấu buồn cười của anh, tôi thương người đã luôn bên cạnh mình kể cả khi thành công lẫn vấp ngã… người mà với anh ấy vợ con là cả thế giới trong tim.

Cảm ơn những biến cố đã giúp chúng tôi nhìn nhận lại cuộc sống của mình, nhờ có nó mà tôi biết yêu thương và trân trọng hơn tổ ấm của mình.

Lê Phương Mai (TP. HCM)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

3.3 3 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Huỳnh Long
Huỳnh Long
1 year ago

Yêu thương còn mãi.

1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx