Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Bố và những chuyến đi xa

Tết đến nhà tôi đóng chặt cửa vì sợ người đến đòi nợ, món ăn ngày tết cũng chả khác ngày thường là mấy, hai anh em buồn thiu vì không có áo mới mặc tết. Tết của người nghèo nên buồn thật, hai anh em mong ước bố đừng bao giờ đi xa nữa, giá bố cứ ở nhà để vun đắp cho gia đình mình

Trong kí ức trẻ thơ của tôi là những ngày bố đi xa. Hết ra Hà Nội lại vào miền Nam, bố đi xây nhà hộ hết người này, đến người kia, phải nói: ”Bố dùng cả tuổi thanh xuân đi làm hộ người khác”.

bo-va-nhung-chuyen-di-xa-01

Bố làm nghề sửa đồ điện nên kiếm ra tiền, là nguồn thu nhập chính trong gia đình tôi, mẹ thì chỉ cấy lúa hết vụ, mẹ đi buôn đồng nát để kiếm thêm đồng đong gạo. Những ngày bố đi làm hộ xa, một mình mẹ ở nhà bươn trải nuôi mấy anh em tôi. Những ngày vắng bố là những bữa cơm cà, cơm rang muối hành. Thịt cá đối với anh em tôi là những món ăn xa xỉ. Mấy anh em nhớ bố hỏi thì mẹ hay nói:

– Bố mày sắp đi ô tô khách về, mang một bao bánh mì về cho.

Vậy là, ngày nào hai anh em đi học về cũng ra đón bố, thấy xe nào đỗ là khuôn mặt lại hớn hở chờ cho hành khách cuối cùng xuống xe, rồi lại tiu nghỉu ra về trong buồn bã. Hôm đó là rằm trung thu,mẹ đi đồng nát về muộn, mang theo một con cá nhựa và một con ếch nhựa bị rách về làm quà trung thu cho chúng tôi. Hai anh em tôi mừng rỡ lấy que xiên vào, giơ lên làm đèn ông sao. Mẹ dẫn hai đứa đi bộ vào trong bà nội. Bà và các  em con nhà chú đang phá cỗ trung thu vui vẻ, thấy ba mẹ con, tôi nói:

– Con chào bà!

Chả ai nói gì cả, vậy rồi cả ba mẹ con lủi thủi đi về. Hai anh em nhìn lên ánh trăng có chị Hằng và thầm ước:

– Bố sẽ về sớm!

Mẹ vay bà hàng xóm ca gạo nếp và bò đỗ xanh nặn ít bánh trôi, gói bánh gù, bánh dậm cho hai anh em ăn để chúng tôi đỡ tủi thân. Hai anh em giấu bánh vào hòm thóc phần bố. Mấy hôm sau mẹ ngửi thấy mùi thiu, mẹ lôi bánh ra sau đó hai anh em được ăn quả roi và rổ trạch ở mông. Cả hai phụng phịu nói:

– Con nhớ bố, con phần bánh để bố về bố ăn.

Mẹ vứt roi đi, rồi ôm lấy hai đứa tôi, cả ba mẹ con đều khóc. Mùa gặt đến mẹ đi gặt mang hai anh em để trên bờ, trời nắng tôi bị say nắng, mẹ tất tả ôm tôi về nhà, mặt tôi đỏ bừng như bị sốt, mồ hôi hòa vào dòng nước mắt chảy trên má của mẹ. Mẹ suốt lúa một mình đến một hai giờ sáng, hai anh em nghịch rơm, rồi  ngủ ở đống rơm mới tuốt. Sáng sớm hôm sau nhìn đống thóc hôm qua mẹ tuốt đã vơi đi rất nhiều, tôi gọi mẹ hỏi:

– Mẹ ơi sao nhà mình bị trộm xúc thóc à?

Mẹ cười bảo:

– Thôi chết, hai anh em trông thóc lại ngủ nên trộm xúc gần hết thóc rồi. Sao đủ thóc để ăn đây?

Hai anh em rối rít khóc nói:

– Con xin lỗi mẹ. Tại con ngủ quên không trông thóc

Mẹ xoa đầu hai đứa nói:

– Nín đi mẹ đùa đấy, chủ nợ người ta đến xúc thóc đó.

Trong tâm trí tôi hiện lên mấy người chủ nợ còn xấu xa hơn ông ngáo ộp nữa cơ. Mỗi lần bố đi xa mẹ lại tất tả đi vay tiền cho bố cầm để đi tàu xe, mẹ không bao giờ cằn nhằn một lời nào. Mẹ là người phụ nữ cam chịu, nhưng có ai biết được rằng những lần bố đi xa làm hộ là mẹ con khổ thế nào đâu chứ? Mà công lao bố làm hộ cho họ chưa chắc họ đã ghi nhận, bởi nhà tôi rất nghèo họ khinh nhà tôi, họ nói bố mẹ tôi không biết làm ăn.

Thế là, như mong ước của hai đứa trẻ đợi xe ô tô khách, bố đã về vào ngày giáp tết, nhìn bố gầy xanh xao, hai đứa túm hai tay bố:

– Bố mua quần áo tết cho chúng con đi.

Bố xoa đầu hai đứa:

– Bố chả có đồng nào cả.

Tôi ngây thơ hỏi bố:

– Con tưởng những người ở thành phố họ giàu lắm mà, họ không cho bố chút tiền về quê ăn tết ạ?

Bố cười nói:

– Các bác, các chú đang xây nhà họ làm gì có tiền?

Tết đến nhà tôi đóng chặt cửa vì sợ người đến đòi nợ, món ăn ngày tết cũng chả khác ngày thường là mấy, hai anh em buồn thiu vì không có áo mới mặc tết. Tết của người nghèo nên buồn thật, hai anh em mong ước bố đừng bao giờ đi xa nữa, giá bố cứ ở nhà để vun đắp cho gia đình mình.

Những ngày bố ở nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay, tôi hiểu bố là người luôn sống vì người khác. Bố là một người chồng người cha mẫu mực rất yêu thương vợ con. Giờ đây, bố thật sự đã đi xa và không bao giờ trở về nữa, dù ngày qua ngày con vẫn luôn có thói quen chờ những chuyến xe khách đỗ lại, chờ cho hành khách cuối cùng xuống xe, để hi vọng được nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của bố, được bố ôm trong vòng tay ấm áp cho thỏa nỗi nhớ mong.

Tôi chỉ ước bố ở trên thiên đường sẽ sống một cuộc sống an nhiên, hạnh phúc không phải sống vì người khác quá nhiều mà quên đi bản thân của mình. Cả cuộc đời trên thế gian, bố đã hết lòng vì người khác rồi.

Lê Thị Mai Hiên (Hưng Yên)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

0 0 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Thuý
Thuý
2 years ago

Đọc mãi mới thấy một vài bài về bố, toàn viết về mẹ ko à, kiểu như bố không có ý nghĩa gì với mọi người hay sao ấy

1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx