Tôi có một tuổi thơ kém may mắn hơn bạn bè cùng trang lứa khi sinh ra và lớn lên trong một gia đình vừa đông anh em lại vừa nghèo khó. Suốt thời thơ ấu của mình, tôi chưa bao giờ nghĩ đến hai chữ “sinh nhật” chứ nói chi đến việc tổ chức nó! Đôi lúc thả hồn mơ mộng một chút, tôi thử hình dung cảm giác thổi nến trên ổ bánh kem sung sướng như thế nào hay tự tay mở những món quà được tặng để niềm hạnh phúc vỡ òa qua những gì mình nhận được. Thế nhưng ngày ấy thế hệ chúng tôi lớn lên bằng bo bo, bột mì, bằng những bữa cơm ít gạo nhiều khoai thì quả tình hai chữ “sinh nhật” thật phù phiếm biết bao!

Vậy mà năm cuối bậc tiểu học, tôi được mời đến dự sinh nhật cô bạn nhà giàu nhất lớp tên Ánh Dương. Lúc nhỏ tôi chưa biết phân biệt giai cấp, chỉ biết nhà bạn là ngôi biệt thự đẹp nhất con đường Nguyễn Thành Ý, đối diện ngay trường học của chúng tôi. Nghe nói ba bạn “làm lớn” lắm, ở tận ngoài Bắc, nửa tháng mới về nhà một lần; còn bạn ở trong này với mẹ và bà ngoại. Khi nhận được lời mời của Dương, thay vì “mừng muốn xỉu” như một vài bạn khác, tôi đã đánh lô tô trong bụng và nghĩ cách để từ chối mà không mất lòng bạn ấy. Tại sao ư? Vì nhà tôi nghèo quá, làm gì có tiền để mua quà tặng bạn, chưa kể tôi cũng chẳng “đào” đâu ra một chiếc áo đẹp để đến nhà bạn. Lúc ấy tôi ước gì được như cô Tấm, ngồi khóc hu hu để ông Bụt thương tình đem đến cho quần áo đẹp. Nhưng tôi chẳng làm được cô Tấm. Sau giờ học ngày thứ sáu, Dương nhắc tôi ngày mai đến nhà bạn. Thấy tôi cứ ấp úng như gà mắc tóc, bạn hỏi mãi và tôi thật tình trải lòng vì không quen nói dối: “Mình không có áo để đi sinh nhật, mình cũng không có tiền mua quà tặng bạn!”.

Nghe đến đây Dương phì cười “Ôi cái cậu này, mai cậu phải đến đấy, tớ giới thiệu với bố mẹ tớ là cậu viết chữ đẹp nhất lớp, học giỏi nhất lớp! Cậu không đến là khinh tớ!”. Trước lời “cứng rắn” nhưng chân tình của Dương, tôi đã có mặt trong chiếc áo sờn vai và một bài thơ tôi sáng tác tặng bạn nhân sinh nhật lần thứ 10. Cho đến giờ phút này, sau hàng chục năm, tôi vẫn không quên buổi sinh nhật đầu tiên trong đời ấy, ở một ngôi biệt thự mà tôi mơ ước, với những món ăn ngon mà tôi chưa từng được thưởng thức và cả tình cảm ấm áp mà bố mẹ bạn dành cho bạn, cho các bạn của con…
Tôi vẫn nhớ, bạn nào về cũng có quà. Riêng tôi, mẹ Dương tặng 5 bộ quần áo mới, một chiếc đầm hồng xinh xắn, một số dụng cụ học tập với lời khen ngợi: “Bác cám ơn con, Dương nhắc con hoài và luôn xem con là tấm gương vượt khó để Dương noi theo. Năm học tới, gia đình bác phải chuyển ra Hà Nội theo bác trai nên hôm nay cũng là tiệc chia tay các cháu”. Tôi xúc động bật khóc. Có nằm mơ tôi cũng chẳng bao giờ nghĩ rằng mình được nhận những món quà ý nghĩa như thế này trong ngày sinh nhật bạn.

Sau mấy thập niên, khi đã có những đứa con, năm nào tôi cũng tổ chức sinh nhật cho con, thật giản dị, để chúng luôn hạnh phúc trong sự chăm sóc của cha mẹ. Năm nào sinh nhật của con cũng là những ngày vui bất tận khi vợ chồng tôi bí mật sáng tạo đủ trò, đủ kiểu để các con không nhàm chán. Con trai lớn, Quang Huy, thích tổ chức sinh nhật ngoài trời để thỏa thích đùa nghịch. Con gái nhỏ, Ánh Tuyết, lại thích mời bạn đến nhà để các bạn luôn trầm trồ: ôi nhà Tuyết năm nào cũng mới, năm nay màu tường mới nè, bộ salon năm ngoái đâu phải để chỗ này, ôi thêm nhiều bức tranh đẹp quá!…
Năm nào cũng vậy, 10 đứa trẻ được cha mẹ chở đến nhà tôi dự sinh nhật với những món ăn mà đứa nào cũng thích: súp cua, cánh gà chiên nước mắm, mì Ý, khoai tây chiên… Vợ chồng tôi cùng 2 con trang hoàng nhà cửa, thổi bong bóng, thắp nến thơm khắp nhà, trưng hoa đầy bàn ăn, phòng khách, cả phòng ngủ của con. Trước đó cả tuần chúng tôi lên ý tưởng cho đủ trò chơi trí tuệ như đố vui, xếp hình, truy tìm kho báu… và chuẩn bị cả một kho quà! Phải thừa nhận năm nào sinh nhật của Ánh Tuyết cũng là ngày hội của gia đình tôi cũng như bạn bè của con.

Năm nay sinh nhật con 15 tuổi, ngày 12-4, đúng vào thời điểm cách ly toàn xã hội để ngăn chặn dịch bệnh Covid-19. Con trai lớn đã du học nước ngoài. Chồng tôi là bác sĩ ở tuyến đầu chống dịch nên ở bệnh viện cả tháng nay, không thể về nhà dự sinh nhật con gái. Bạn bè của con thì không thể đến nhà thời điểm này!
Trong khi tôi đang lúng túng chưa biết tổ chức sinh nhật cho con thế nào thì con gái đã tuyên bố: “Năm nay chỉ có 2 mẹ con mình, mẹ để con tự lo hết nhe, mẹ không phải làm gì hết!” Chồng tôi cũng gọi điện về báo sẽ đặt bánh kem và hoa cho con, tôi không phải mua!
Ngày sinh nhật con, chỉ có 2 chúng tôi. Nhưng tôi không thấy trống trải mà đầy ý nghĩa khi con trải lòng với tôi. Cháu tự chuẩn bị buổi tiệc cho mình với những món đơn giản: bắp xào mỡ hành, bánh mì bơ tỏi, chè đậu xanh. Bánh kem và hoa cũng được mang đến từ chiều cùng 2 phần quà của chồng tôi và con trai đặt mua qua mạng.

Thật bất ngờ khi tôi thắp nến và tắt đèn thì con gái trao 3 phần quà và hoa cho tôi với nụ hôn trên má: “Mẹ ơi, mười mấy năm qua mẹ đã tổ chức sinh nhật cho con thật ấm áp nhưng lần này ba bố con quyết định tặng những món quà này cho mẹ – người đã mang nặng đẻ đau, hy sinh tất cả cuộc đời cho con. Con yêu mẹ nhiều lắm!” Tôi chợt rơi nước mắt khi con dứt lời.
Nguyễn Thị Mộng Hiền (Phan Đăng Lưu, Phú Nhuận)
BEAUTYLIFE CHÍNH THỨC PHÁT ĐỘNG CUỘC THI VIẾT “NHẬT KÝ 15 NGÀY SỐNG CHẬM” TỪ NGÀY 1-4 ĐẾN HẾT NGÀY 30-4-2020 Beautylife chính thức phát động cuộc thi viết “Nhật ký 15 ngày sống chậm” với những câu chuyện, mẩu chuyện, đoạn văn, hình ảnh ngộ nghĩnh về những gì bạn đã trải qua, là góc nhìn của bạn trong những ngày nghỉ dịch covid-19, đó cũng có thể là suy ngẫm, chiêm nghiệm của riêng bạn khi thực hiện “cách ly xã hội”. Bài viết của bạn có thể lan tỏa sự tích cực đến cộng đồng và đặc biệt là may mắn nhận được những giải thưởng hấp dẫn từ BTC. Thông tin chi tiết tại: https://songdepvn.vn/UserClient/Rules |
- Chuyện xóm tui 2 của Thu Trang – Tiến Luật nhận cúp ở hạng mục Webdrama hay nhất
- adidas “bắt tay” với Marvel Studios thiết kế trang phục cho Black Panther: Wakanda Forever
- ASUS Republic of Gamers phá đảo thị trường với loạt Laptop Gaming
- Quốc Nghiệp cùng con trai làm xiếc cực đẹp tại Huế kêu gọi cùng hướng về miền Trung
- Lỡ đắc tội với Trường Giang, Phạm Quỳnh Anh bị “dập” tơi tả, tại Lạ Lắm À Nha