Bài dự thi Nhật ký 15 ngày sống chậm: Say Hi Corona! Hãy biến khỏi đời ta!

Một đứa con nít mười lăm tuổi như con phát chán, phát ngán, phát ngốt vì kỳ nghỉ dài suốt mấy tháng nay rồi. 

Say-Hi-corona
Những ngày vui vẻ, con được về quê thăm quê ngoại

Con vẫn nhớ như in ngày Tất niên. Các bạn háo hức chuẩn bị gian hàng Hội chợ Xuân để lưu giữ nhiều kỷ niệm vì sang năm, mỗi đứa một nơi, chẳng có dịp tụ họp đông đủ như bây giờ. Cả lớp hồ hởi, phấn khởi giành giật xấp bao lì xì từ quỹ lớp trong tay lớp trưởng dù được cô Văn dặn sẽ trao cho nhau vào ngày đầu năm mới khi trở lại trường. Đó là quyết định sáng suốt của tụi con vì mãi tới giờ cánh cổng trường vẫn khép chặt.

Sau hôm đó là những ngày Tết vui vẻ, con được về thăm quê ngoại. Ba tuần trôi qua khá nhanh. Tối Mùng chín, khi đang kiểm tra lại tập vở để sáng hôm sau đi học thì con nhận được thông báo nghỉ thêm một tuần nữa.

Say-Hi-corona
Con nhận tin phải nghỉ học vì dịch bệnh virus corona con vừa vui vừa buồn
Say-Hi-corona
Nhưng vui thì ít mà buồn thì nhiều, vì nghỉ hoài sẽ “toang” tương lai, vì năm nay là năm cuối cấp của con

Thế là con cất cặp, cất đồ, leo lên giường nằm xuống khò khò nướng một mạch tới mười hai giờ trưa hôm sau khi mẹ đi làm về. Buổi chiều được dành cho bài vở. Ngày nào cũng vậy cho tới thứ năm lại nhận thông báo tiếp tục nghỉ hết tháng hai. Con nhận tin vừa vui vừa buồn. Vui vì lại được nghỉ tiếp, ăn ngủ suốt ngày, nhưng buồn vì sau kỳ nghỉ, đi học lại sẽ mập ú như một con ụt ụt, năm nay con thi, nghỉ hoài sẽ “toang” tương lai, không biết trường cấp ba nào chứa chấp mình đây. 

Lại có lịch nghỉ tiếp. Đài truyền hình tổ chức dạy trên HTV key cho học sinh khối 9 và khối 12. Điệp khúc ăn – ngủ – học kéo dài trong hai tuần rồi tạm ngưng một tuần. Nhà trường bắt đầu lên kế hoạch học online. Con háo hức vô cùng vì sẽ được gặp các thầy cô và bạn bè. Thế nhưng, hỡi ôi, buổi đầu tiên, thầy cô chưa rành công nghệ lắm, lũ học sinh lộng hành, cướp màn hình, bật game, chí chóe đến độ thầy cô giận bỏ lớp, out ra ngoài. Buổi chiều cũng chẳng khá hơn là mấy, tiết học chỉ kéo dài mười lăm phút rồi lịch sử lặp lại. Thầy chủ nhiệm cũng bó tay, liên hệ hỏi phụ huynh tình hình học sinh, ghi nhận các góp ý để cải tiến. Cứ thế, các buổi học được cải thiện dần, các thầy cô cũng đỡ vất vả hơn với lũ học trò nghịch ngợm, ham chơi.

Say-Hi-corona
Và để không bị… “toang” kiến thức, các buổi học online được bắt đầu

Trong các bài giảng online, con thích nhất tiết Văn của cô Hiền với bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được nhà thơ Thanh Hải viết khi ông đang trên giường bệnh.

Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao
Đất nước bốn nghìn năm 
Vất vả và gian lao
Đất nước như vì sao
Cứ đi lên phía trước …..

Say-Hi-corona
Thời gian này con nghe lời mẹ hạn chế tối đa ra đường để phòng chống đại dịch và cũng chính những ngày cách ly này, con đã trở thành một trong hai đầu bếp chính của cả nhà

Giờ đây, những người lính đang căng mình chống dịch, bảo vệ sức khỏe tính mạng cho nhân dân. Không kể đêm ngày, các chú luôn túc trực, phục vụ trong các khu cách ly, nhường cả doanh trại cho dân rồi chỉ tranh thủ ngả lưng tạm tại bất cứ chỗ nào, những hình ảnh đó con sẽ  không bao giờ quên được. 

Thời gian này con nghe lời mẹ hạn chế tối đa ra đường để phòng chống đại dịch nhưng vẫn có rất nhiều việc để làm. Con trở thành một trong hai đầu bếp chính của cả nhà, thỉnh thoảng sáng chế những món độc lạ được cả nhà hưởng ứng trong ngạc nhiên, mon men tập pha Dalgona coffee. Thích thì bật lò làm bánh này, bánh kia tặng các cô chú trong cơ quan của mẹ. Tối tối cả nhà quây quần thì phỏng vấn ba mẹ đủ chuyện ngày xửa ngày xưa… 

Ngay bây giờ đây, con thật sự rất nhớ các thầy cô và các bạn thật nhiều và con khát khao được trở lại trường

Thiệt tình là con khát khao được trở lại trường, gặp thầy cô, bạn bè lắm luôn rồi nhưng dịch bệnh vẫn diễn biến phức tạp nên con cứ phải tiếp tục những ngày tháng khác biệt này thôi. Con thèm được dạo phố, đi siêu thị, đến chơi nhà người thân nhưng vẫn phải tạm dừng tất cả, phải ở yên trong nhà. Điều con muốn nói là: “Say hi Corona. Hãy biến khỏi đời ta!”. Con mong ước vaccine sớm được sản xuất để có thể đuổi nhanh đại dịch Covid-19 đáng ghét này.

NAI CÒI (Quận 1, TP. HCM)


BEAUTYLIFE CHÍNH THỨC PHÁT ĐỘNG CUỘC THI VIẾT “NHẬT KÝ 15 NGÀY SỐNG CHẬM”  TỪ NGÀY 1-4 ĐẾN HẾT NGÀY 30-4-2020

Beautylife chính thức phát động cuộc thi viết “Nhật ký 15 ngày sống chậm” với những câu chuyện, mẩu chuyện, đoạn văn, hình ảnh ngộ nghĩnh về những gì bạn đã trải qua, là góc nhìn của bạn trong những ngày nghỉ dịch covid-19, đó cũng có thể là suy ngẫm, chiêm nghiệm của riêng bạn khi thực hiện “cách ly xã hội”.

Bài viết của bạn có thể lan tỏa sự tích cực đến cộng đồng và đặc biệt là may mắn nhận được những giải thưởng hấp dẫn từ BTC.

Thông tin chi tiết tại: https://songdepvn.vn/UserClient/Rules

0 0 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx