Đó không phải là một kỳ nghỉ bình thường, cũng không phải là dịp nghỉ ngơi sau những ngày tết bận rộn, mà đó là một kỳ cách ly tránh dịch khủng khiếp nhất suốt 34 năm mà lần đầu tiên tôi từng gặp khi con virus kinh khủng nhất hành tinh xuất hiện – Covid-19.
Đó là những ngày nghỉ mà không ai mong đợi, không ai ao ước, là một kỳ nghỉ để “bảo toàn tính mạng” khi sức khỏe được đặt lên hàng đầu. May mắn cho tôi đã kịp trở về cùng gia đình khi lệnh cách ly cả nước được thực thi.
Căn nhà quen thuộc của tuổi thơ tôi, nhiều năm chưa từng thay đổi. Ba mẹ tôi là những người nông dân quanh năm bận rộn với ruộng đồng thì nay lại có cơ hội để được nghỉ ngơi, chơi đùa cùng con cháu. Chưa bao giờ tôi cảm nhận được quê hương tôi bình yên đến thế. Ngày đầu tiên tôi thức dậy thật sớm khi mà cái rét nàng Bân chỉ mới bắt đầu và là một đứa chịu lạnh kém, tôi quyết định tập yoga và ngồi thiền. Thói quen ngồi thiền vẫn được tôi duy trì mỗi ngày, nhưng lần này cảm giác thật lạ, cảm nhận sự xúc chạm nhẹ của cái rét tháng 4, cảm nhận sự tĩnh lặng của không gian, không tiếng ồn, khói bụi… Nhưng thỉnh thoảng tiếng chó sủa ngoài đầu ngõ khiến tôi bất giác giật mình, trở về hiện tại.
Bố, mẹ tôi là người quanh năm dậy sớm, bận rộn với ruộng đồng thì những ngày như này có dịp được bỏ xuôi những cái cuốc, cái cày. Lâu lắm rồi, phải hơn 15 năm nay tôi chưa từng ngồi nhổ tóc sâu cho bố mẹ như những ngày tôi còn nhỏ, kể từ khi tôi giã từ quê lên thành phố đi học và đi làm. Hôm nay tôi không khỏi bàng hoàng khi ngồi nhổ tóc sâu cho bố tôi. Giờ nó đã không còn là tóc sâu nữa, thay vào đó là mái tóc pha sương, tóc trắng nhiều hơn tóc đen, còn làn da thì sạm đi vì cuộc sống. Nhìn từ phía sau, tôi thấy một thân hình gầy guộc, lưng còng, khắc khổ của bố mình mà không tin là sự thật! Tôi đã không nghĩ rằng đây là người đàn ông vạm vỡ, trẻ khỏe, người từng che chở cho chúng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ. Đó là trụ cột của gia đình tôi, người bố từng vùng vẫy khắp nơi, đi đây đi đó rất nhiều và được rất nhiều người ngưỡng mộ. Ấy vậy mà ngần ấy thời gian tôi chưa từng ngồi lại, chưa từng nhìn bố tôi già đi mỗi ngày. Ôi một cảm giác có lỗi và xót xa!
Tôi từng nghĩ tiền không phải là quan trọng nhất, cũng không phải là tất cả. Còn thời gian là thứ mà chúng ta lãng phí mỗi ngày, để những điều mang đến giá trị thực sự thuộc về phẩm chất của con người mà chúng ta lại lãng quên. Tôi đã cố gắng học hành tốt, làm việc chăm chỉ, kiếm tiền nhiều hơn gửi về cho bố mẹ. Tôi làm điều này và nghĩ rằng mình đã trở thành một đứa con ngoan, có hiếu, vậy là đủ.
Nhưng đến hôm nay, một kỳ nghỉ ngoài mong đợi đã cho tôi và rất nhiều người có được thời gian, khoảnh khắc để nhìn lại bản thân, nhìn lại gia đình, người thân để thực sự biết rằng điều gì quan trọng nhất, để an vui thực sự từ sâu bên trong mỗi con người. Gửi một lời xin lỗi tới những người đã sinh thành ra tôi, tôi chợt nhận ra mình vẫn là một người con bất hiếu!
Lam Lam (TP. HCM)
BEAUTYLIFE CHÍNH THỨC PHÁT ĐỘNG CUỘC THI VIẾT “NHẬT KÝ 15 NGÀY SỐNG CHẬM” TỪ NGÀY 1-4 ĐẾN HẾT NGÀY 30-4-2020
Beautylife chính thức phát động cuộc thi viết “Nhật ký 15 ngày sống chậm” với những câu chuyện, mẩu chuyện, đoạn văn, hình ảnh ngộ nghĩnh về những gì bạn đã trải qua, là góc nhìn của bạn trong những ngày nghỉ dịch covid-19, đó cũng có thể là suy ngẫm, chiêm nghiệm của riêng bạn khi thực hiện “cách ly xã hội”. Bài viết của bạn có thể lan tỏa sự tích cực đến cộng đồng và đặc biệt là may mắn nhận được những giải thưởng hấp dẫn từ BTC. Thông tin chi tiết tại: https://songdepvn.vn/UserClient/Rules |
- Tập đoàn Prudential bổ nhiệm ông Anil Wadhwani giữ chức Tổng Giám đốc Tập đoàn
- Dàn mỹ nhân Việt diện một kiểu trang phục trong tiệc sinh nhật của Hoa hậu Hà Kiều Anh
- Phim về huyền thoại âm nhạc Elvis Presley công chiếu tại Liên Hoan Phim Cannes 2022
- BS.CKI Nguyễn Lê Trà Mi: “Điều trị bệnh nhân dùng kem trộn giống như cắt cơn nghiện”
- Dế Choắt, 16 Typh, Hydra, Thành Draw, Đạt Dope, AK49 cùng “khai hỏa” vòng Bứt Phá