Bài dự thi Nhật ký 15 ngày sống chậm: Ba lần sống chậm!

Tôi, một người mẹ 43 tuổi có hai con trai ruột và một con trai nuôi. Có lẽ lần sống chậm này với mọi người là lần đầu, cũng có thể là lần thứ n. Riêng bản thân tôi, đây là lần thứ ba sống chậm.

ba-lan-song-cham
Cùng con trai Trần Trung Đức – 17 tuổi

Lần thứ nhất, cách đây 17 năm. Trời đất như sụp đổ dưới chân một người mẹ trẻ như tôi khi nghe con trai 5 ngày tuổi bị chuẩn đoán: Vàng da nhân – nhiễm trùng máu. Rồi 15 ngày trong bệnh viện: vật vã, đau khổ và trách móc,… tận cùng đau khổ, tôi dần nhận ra là mình nên đối diện với sự thật và không nên né tránh bất cứ điều gì trong cuộc sống này đem đến cho mình. Rồi những ngày sau đó, tôi lao vào tìm đọc tất cả những cuốn sách có liên quan đến bệnh con tôi. Tôi đã gặp không biết bao nhiêu bác sĩ, từ Đông cho đến Tây y để xin chữa bệnh cho con tôi. Rồi có những lúc tưởng chừng như bất lực và đau khổ khi nghe bảo “đứa bé sẽ sống không quá 12 tuổi”.

Tự nhốt mình trong nhà và suy nghĩ, không thể để con trai ra đi như vậy được, tôi đã quyết thay đổi cách sống và tư duy. Tôi đã dạy dỗ con trai như một người bạn và cùng chia sẻ mọi việc. Bạn ấy cần hiểu rằng, phải sống và cố gắng mọi thứ như một người bình thường, không tật nguyền. Năm nay bạn ấy 17 tuổi, và luôn là niềm hãnh diện của tôi, dù bạn ấy vẫn mang trong mình căn bệnh cũ. Với tôi, bạn ấy thật hoàn hảo.

Lần sống chậm thứ hai mới chỉ gần đây thôi, cuối năm 2019 là những ngày tôi buộc phải sống chậm trong bệnh viện ở Melbourne – Australia. Tôi không bao giờ có thể quên được ngày hôm đó, trời trở lạnh xuống 4-5 độ, 9 tiếng ngồi ngoài phòng mổ mà trái tim tôi như bị bóp nghẹt lại. Những giây phút sống thật chậm ấy, tôi mường tượng một ngày, con trai bé bỏng của tôi sẽ đi trên chính đôi bàn chân của mình, 7 năm chờ đợi để đi bằng chính bước chân của một cậu bé nghèo có một hoàn cảnh thật xót xa, đôi mắt buồn của con cứ ám ảnh tôi ngay ngày đầu gặp con… Đến hôm nay, con đã có thể tự đạp xe dạo quanh nhà, luôn rạng rỡ và líu lo hát. Con đã trở thành con chung của rất nhiều ân nhân đã giúp con và đang là đứa em út trong nhà cùng các con tôi. Chúng tôi đang sống cùng nhau trong những ngày mà theo lệnh cách ly toàn xã hội tại thành phố xinh đẹp Kontum.

ba-lan-song-cham
Cùng con trai nuôi Lù Văn Chiến – 7 tuổi tại bệnh viện ST Jog of god berwick –Melbourne – Australia 

Lần thứ ba này, mẹ con tôi đã chuẩn bị rất kỹ cho 15 ngày sống chậm của toàn xã hội. Ai bảo đó là những ngày buồn, chán nản nhưng với tôi thì không. Tôi vẫn làm việc và cố gắng sống thật ý nghĩa. Có thể công việc sẽ khó khăn hơn, thu nhập cũng giảm đi nhưng toàn xã hội cũng đều vậy mà. Mỗi ngày mẹ con tôi cùng nhau trò chuyện, học bài, nấu những món ăn ngon, dọn dẹp và hát cho nhau nghe những bài hát yêu thích. 

Tôi hạnh phúc vì có tới 3 công việc mà tôi vô cùng yêu thích, đó là đi dạy học, làm tư vấn viên của dòng Mỹ phẩm điều trị DM Dermatics và một công việc bằng trái tim, tôi không thể làm ngơ trước hoàn cảnh những trẻ em nghèo, đang mắc bệnh hiểm nghèo. Mỗi lần đọc thông tin của các con mà cổ cứ nghẹn nghẹn lại. Công việc ấy cứ âm thầm thôi thúc tôi phải làm điều gì đó có thể. Mỗi ngày tôi nhận rất nhiều cuộc gọi của những bà mẹ đang sống bế tắc vì bệnh tật của các con và cái nghèo đeo đẳng. Bằng suy nghĩ và tấm lòng, chúng tôi đã trò chuyện và gieo cho nhau những hy vọng và tương lai rộng mở hơn. Chính vì thế mà có người khi thấy tôi “tha” cậu bé người dân tộc Nùng này về nuôi, họ thốt rằng: “Trời ơi, nuôi một đứa con tật nguyền không ớn hay sao, giờ còn rinh thằng nhỏ què cả hai chân về nuôi nữa”

Với tôi, nhờ những biến cố trong đời và những ngày sống thật chậm đã cho tôi những suy nghĩ tích cực dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Khó khăn ngoài kia sẽ tan biến khi được thấy nụ cười rạng ngời trên môi của những đứa trẻ.

Sống thật chậm để thấy mình chỉ là hạt cát nhỏ so với những người đang ở tuyến đầu đang căng mình ngày đêm để chữa trị, chăm lo cho các bệnh nhân Covid. 

ba-lan-song-cham
4 mẹ con ở Thành phố Kon Tum xinh đẹp

Chỉ là sống chậm 15 ngày thôi mà, cũng có thể dài hơn nhưng đâu có sao. Đây là dịp mình ngồi lại và suy ngẫm. Cuộc sống này đáng quý, đáng giá và ý nghĩa biết bao nhiêu khi mình sống là để cho đi, để thấy được niềm vui và nụ cười trong mắt nhau.

MAI VY (Kon Tum)


BEAUTYLIFE CHÍNH THỨC PHÁT ĐỘNG CUỘC THI VIẾT “NHẬT KÝ 15 NGÀY SỐNG CHẬM”  TỪ NGÀY 1-4 ĐẾN HẾT NGÀY 30-4-2020

Beautylife chính thức phát động cuộc thi viết “Nhật ký 15 ngày sống chậm” với những câu chuyện, mẩu chuyện, đoạn văn, hình ảnh ngộ nghĩnh về những gì bạn đã trải qua, là góc nhìn của bạn trong những ngày nghỉ dịch covid-19, đó cũng có thể là suy ngẫm, chiêm nghiệm của riêng bạn khi thực hiện “cách ly xã hội”.

Bài viết của bạn có thể lan tỏa sự tích cực đến cộng đồng và đặc biệt là may mắn nhận được những giải thưởng hấp dẫn từ BTC.

Thông tin chi tiết tại: https://songdepvn.vn/UserClient/Rules

0 0 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx