Bài dự thi Nhật ký 15 ngày sống chậm: Ân phước thay, ai cũng đã kịp về nhà!

Hôm nay là ngày cách ly thứ mười hai 12-4-2020. Bữa cơm chiều nay, cậu em trai gọi điện cho mẹ, tâm trạng vui lắm vì nhờ Covid cách ly mà cả nhà được ngồi chung ăn cơm với nhau. Bởi giờ giấc hai vợ chồng đi làm và ba đứa con khác nhau, chị giúp việc nấu xong, mạnh ai về trước sau bới tô cơm lên phòng tự ăn là xong.

an-phuoc-thay

Chuyện cùng ăn cơm có gì đâu mà vui đến vậy! Chẳng phải là điều hiển nhiên trong gia đình dưới một mái nhà, dù ở ta hay bất kỳ nền văn hóa nước nào.

Nhưng khi tất cả chúng ta đều sống với những kỳ vọng, hoài bão, lý tưởng, làm sao có được việc làm phù hợp năng lực, thu nhập đầy đủ, có tích lũy để cuộc sống sinh hoạt thoải mái. Chưa kể đến những người đặt sự nghiệp lên trên tất cả.

Điều đó càng mãnh liệt khi nhìn thấy người khác đạt được trước mình, khiến ta càng lao theo bất chấp sức khỏe, thời gian và cả riềng mối gia đình, ai là người bận rộn nhất được xem như hình mẫu cao cả đáng tôn vinh trân trọng.

an-phuoc-thay

Rồi cũng đến lúc, vật chất đầy đủ dần đến thì tình yêu mặn nồng thề thốt trước đó cũng ra đi. Hầu hết là vậy. Căn nhà tiện nghi nhưng giờ lạnh lẽo, mâm cơm ê hề thức ăn chẳng ai buồn cầm đũa. Người ở nhà bật ti vi không phải để xem, mà để có tiếng người. Người đi làm không về, tìm niềm vui nơi quán xá bè bạn, có khi thâu đêm. Căn nhà trở thành nơi tạm trú, tạm vắng.

Hai tuần qua, cho đến hôm nay, cũng như tôi, có nhiều thời gian ở nhà nên bắt đầu quan sát và thực hành lại những sinh hoạt của một gia đình. Các anh các chị vào bếp nấu nướng, chơi với con, chăm ông bà, dọn dẹp nhà cửa. Khi lần dở xem lại những album gia đình, hẳn sẽ nở nụ cười vì những kỷ niệm trở về trong từng tấm ảnh cũ. Tôi tin rằng, tình yêu sẽ ấm áp trở lại, bởi đó là nền móng đầu tiên của một cuộc tình có khi khó lắm mới đến được với nhau. Chia ngọt xẻ bùi để rồi có ngày hôm nay.

an-phuoc-thay

Tình có nhạt, chắc sẽ thắm trở lại.
Tình có xa, cũng nhẹ lòng tha thứ.
Tình còn đó, càng trân quý giữ gìn.
Về nhà đi con… Về nhà đi anh… Về nhà đi em…

Chưa bao giờ ta thấm hai chữ “về nhà” như những ngày qua. Khi bất trắc ập đến, khách sạn nhà trọ đóng cửa, bạn bè chiến hữu về nhà của họ. Tất cả các cánh cửa phố xá khóa chặt kín. Chỉ có nhà mình cánh cửa chờ đợi, mở rộng đón về.

Cảm ơn Covid, em như Thiên sứ được ơn trên ban cho kiếm lệnh. Mang xuống trần gian để con người giật mình đến lại với nhau, dù kiếm đó có đẫm máu. Nhưng hạnh phúc nào có được, phải chăng đều phải đánh đổi?

Giờ thì tôi tin sau đại dịch này, có khi chỉ vài ngày nữa, hay vài tháng… thì chẳng ai trên cõi đời này muốn đánh đổi hạnh phúc gia đình bằng sự đau thương tàn khốc đến vậy. Khi ra đi bên cạnh chỉ là mớ dây nhợ ống thở cùng những bóng người bít kín bộ đồ bảo hộ y tế. Chết trong lạnh lẽo, cô đơn đến nén hương người thân cũng chỉ từ xa vọng tưởng…

Gia đình lớn của tôi, thương lắm từ album ảnh cũ. Ân phước thay, ai cũng đã kịp về nhà.

LÊ SĨ HOÀNG


BEAUTYLIFE CHÍNH THỨC PHÁT ĐỘNG CUỘC THI VIẾT “NHẬT KÝ 15 NGÀY SỐNG CHẬM”  TỪ NGÀY 1-4 ĐẾN HẾT NGÀY 30-4-2020

Beautylife chính thức phát động cuộc thi viết “Nhật ký 15 ngày sống chậm” với những câu chuyện, mẩu chuyện, đoạn văn, hình ảnh ngộ nghĩnh về những gì bạn đã trải qua, là góc nhìn của bạn trong những ngày nghỉ dịch covid-19, đó cũng có thể là suy ngẫm, chiêm nghiệm của riêng bạn khi thực hiện “cách ly xã hội”.

Bài viết của bạn có thể lan tỏa sự tích cực đến cộng đồng và đặc biệt là may mắn nhận được những giải thưởng hấp dẫn từ BTC.

Thông tin chi tiết tại: https://songdepvn.vn/UserClient/Rules

0 0 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx