… Ngày Bố mẹ cho hai vợ chồng ra ở riêng trên chính mảnh đất ông bà cố: mãnh đất hoang tàn và cỏ dại vì đã 20 năm không ai ở. Lúc hai vợ chồng lên thăm mãnh đất anh bảo: “Sẽ không mặc quần áo đẹp một thời gian, không mua được xe đẹp trong một thời gian, em có cố gắng cùng anh được không? Nếu không được, chúng ta sẽ ở với bố mẹ một thời gian đã”. Không suy nghĩ nhiều, em gật đầu đồng ý.
Nếu được lựa chọn lại, em vẫn sẽ không ngần ngại chọn anh: Người anh, người thầy và đặc biệt người yêu thương em vô điều kiện cho dù em có bao nhiêu khuyết điểm và sự ương bướng!
Ngày ấy, khi em quyết định lấy anh, mọi người bỡ ngỡ và bất ngờ lắm. Mẹ em bảo: “Đ nó là người tốt, rất tốt nhưng Đ là thầy giáo dạy con, lại cách con 8 tuổi, suy nghĩ của hai đứa khác nhau. Con có vượt qua được rào cản của khoảng cách suy nghĩ không? Mẹ thì mẹ sẽ ủng hộ quyết định của con”. Em không ngần ngại trả lời mẹ: “Con vượt qua được mẹ ạ.”
Anh hỏi cưới em, em vui như một đứa trẻ và mọi người cũng vui bởi anh và em không xa lạ gì nhau nữa. Anh là thầy giáo dạy em năm lớp 9, cứ xem nhau như anh em… ấy vậy mà nên duyên vợ chồng. Cũng lạ lắm!
Sau hai năm bên nhau, hạnh phúc vỡ òa khi biết mình có tin vui. Nhưng bất ngờ em đau bụng dữ dội, anh và mẹ lo lắng kêu xe đưa em đi bệnh viện Hà Nội ngay trong đêm. Hai giờ sáng, bác sĩ khám xong chuyển em lên phòng bệnh, người nhà không được vào. Qua khe cửa của phòng bệnh, anh cầm tay em nói: “Cố lên, anh nằm ngoài này, nhất định không được khóc”… em yêu anh hơn từ lần đó!
Sáng hôm sau, bác sĩ thông báo em bị thai ngoài tử cung, em khóc ngất đi. Anh không khóc mà chỉ cầm tay em nói: “Răng lại khóc, không can gì cả, cố lên!”. Vẫn câu nói đó, động viên em nhưng em biết anh cũng buồn lắm. Nỗi buồn của một người đàn ông thường được che giấu rất kỹ, kỹ đến mức em nhận thấy khóe mắt của anh cũng có nước, là những giọt nước mắt thương em và tiếc nuối!
Sau ba tuần nằm viện, về nhà anh lo lắng chăm sóc em từng chút một…myêu anh hơn từ những cử chỉ nhỏ.
Nửa năm sau, bố mẹ cho hai vợ chồng ra ở riêng trên mảnh đất ông bà cố: hoang tàn và cỏ dại vì đã 20 năm rồi không ai ở. Lúc hai vợ chồng lên thăm đất anh bảo: “Sẽ không mặc quần áo đẹp một thời gian, không mua được xe đẹp một thời gian, em có cố gắng cùng anh được không? Nếu không được, ta sẽ ở với bố mẹ một thời gian đã”. Không suy nghĩ nhiều, em gật đầu đồng ý.
Với đồng lương công chức ít ỏi của hai vợ chồng, anh tự tay đặt từng viên gạch móng đầu tiên. Rồi anh thức đêm thức hôm làm đủ thứ… ngôi nhà hạnh phúc vỏn vẹn lúc ấy có 110 triệu cũng hoàn thành. Hạnh phúc đong đầy, vợ chồng mình được ở trên chính mảnh đất của ông bà để lại. Thương hai vợ chồng ông bà phù hộ cho em có tin vui, chị Nhím ra đời mang theo nụ cười viên mãn của anh. Lúc đi sinh chị Nhím, anh thỏ thẻ vào tai em “Cố lên nha! mệ mi cứ yên tâm có anh bên cạnh”.
Lần sinh Nhím, em và con ốm đau triền miên, một mình anh vừa phải sắp xếp công việc cơ quan, vừa lo công việc gia đình chăm cho hai mẹ con. Có những đêm đông giá rét, nửa đêm anh dậy pha sữa cho con, rồi nấu cháo cho em, chạy tất bật đến mức không có thời gian cắt tóc. Chị Nhím khó tính: đêm không bao giờ nằm ngủ, cứ khóc đêm bắt bồng đi rông, 12 tháng đầu đêm nào anh cũng bế con à ơi đến sáng rồi lại lật đật đi làm. Mọi người bảo sao không kêu bà bồng với, nhưng sự thật là con không cho ai bồng ngoài bố mẹ cả…. yêu thương anh lắm lắm.
Ba năm sau, em Bon lại ra đời. Ngôi nhà nhỏ của chung ta lại đầy ắp nụ cười của 4 thành viên. Vất vả lắm, nhưng sau mỗi giờ làm anh đều cố gắng về thật nhanh chăm con, gội đầu cho con, đi thả diều cùng con…
Gia đình là điều thiêng liêng và hạnh phúc nhất, ngôi nhà của chúng ta dù nhỏ, đang rất nhỏ nhưng có anh lúc nào mẹ con em cũng thấy rộng lớn và đầy ắp tiếng cười.
Đã 11 năm bên nhau, mỗi bước đi của em đều có anh bên cạnh. Không hoa mĩ, không những lời có cánh nhưng anh chính là gia đình, là yêu thương và hạnh phúc của mẹ con em.
Và cũng đến tận bây giờ, cô gái 33 tuổi như em hiểu ra rằng “Gia đình: chỉ cần yêu thương và cố gắng” thì đều hạnh phúc. Sẽ không tránh được những và chạm, những sự cãi vã, lúc giận dỗi và những bất đồng quan điểm như mẹ em từng lo lắng nhưng em tin với sự nổ lực của anh và chính em thì gia đình nhỏ của mình sẽ vượt qua hết đúng không anh?
Nguyễn Thị Quỳnh (Nghệ An)
CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021”
Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021
Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi
- Hoa nhài – sự kết hợp ấn tượng của nghệ sĩ Martino Cipriani và đạo diễn Đặng Nhật Minh
- Tổng cục Du lịch Hồng Kông chính thức mở cửa và cấp phép du lịch cụ thể cho các nhóm du khách quốc tế
- Điểm danh những bộ phim đưa các nhân vật hoạt hình kinh điển “xuyên không” vào thế giới người thật
- Quyến rũ với bộ sưu tập Dạ Vũ Đêm Hè của Nhà thiết kế D.U.Y BOTIQUE
- Đặt lễ cưới trong mơ tại Hyatt Regency Danang và đón cơ hội nhận ngay voucher phòng suite
Tuyệt vời 🥰
❤️❤️❤️
Chúc gia đình c luôn luôn hạnh phúc khỏe mạnh
Chúc 2 em luôn hạnh phúc
❤️
Thầy Định chiều nhất luôn, phải yêu thầy nhiều nựa nha c đẹp
Luôn yêu thương hạnh phúc sẽ mãi bên gia đình sếp Định và e Quỳnh thôi.
Chúc GĐ a c luôn mạnh koẻ và hp
Yêu thương và cố gắng hạnh phúc sẽ đến với chúng ta
Cảm ơn bạn