Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Tôi có hai bà nội!

Hai nội có hai tính cách khác nhau nhưng cả hai người đều rất yêu quý các con các cháu. Nội ở vùng cao nguyên nên lúc nào món quà nội gửi cho con cháu cũng là rau củ, trái cây nội trồng…

Tôi là một người khá hời hợt, đôi khi tôi chưa biết trân quý những điều mình đang có, có thể đây là đặc thù của thế hệ 2k như mẹ tôi thường hay nói. Cho đến một ngày, tôi nhận ra mình phải quan tâm và yêu quý những người thân xung quanh mình và đặc biệt là những người lớn tuổi trong nhà của mình.

toi-co-hai-ba-noi-02

Người mà tôi muốn nhắc đến trong câu chuyện này là hai bà nội của tôi. Ai cũng sẽ thắc mắc tại sao tôi có tận tới hai nội. Thực ra một người đã sinh ra ba tôi và người kia là em ruột của nội, tôi gọi là nội Út. Hai nội có hai tính cách khác nhau nhưng cả hai người đều rất yêu quý các con các cháu. Nội ở vùng cao nguyên nên lúc nào món quà nội gửi cho con cháu cũng là rau củ, trái cây nội trồng.

Trong kí ức của tôi từ nhỏ đến giờ về nội là mỗi khi gia đình tôi về thăm đều thấy nội đã ngóng chờ, tất bật từ mấy bữa trước chuẩn bị đủ món ngon chờ chúng tôi về ăn. Vì vậy, sau này đại gia đình tôi không báo trước, bất ngờ đổ bộ về để hai nội khỏi chộn rộn. Đàn cháu về phá đi khung cảnh yên bình của hai nội.  Chúng tôi luôn đem về sự ồn ào, náo nhiệt. Về đến nhà nội, mọi nguyên tắc về giờ giấc bị phá vỡ. Cả đám thức đến khuya lắc khuya lơ, nấu nấu, nướng nướng bày đủ trò, đủ món. Phân công nhau đứa nấu, đứa dọn ồn ã cả ngày đêm. Cả hai nội đều rất ít ăn, nhưng nhìn con cháu vui vẻ thấy hạnh phúc đong đầy trong đôi mắt nội tôi.

Tôi là đứa cháu nội gái duy nhất. Có lẽ vì vậy nên tôi khá được cưng ở khi ở cùng hai nội. Nội tôi hơi nghiêm khắc, ít tỏ tình cảm ra ngoài nhưng nội hay quan sát, hiểu tính ý từng đứa cháu trong nhà. Nội biết rõ sở thích của từng đứa để âm thầm chăm sóc. Mỗi khi chúng tôi chuẩn bị về lại thành phố, nội lặng lẽ ra vườn cắt rau, hái trái, chuẩn bị kỹ lưỡng cho chúng tôi đem về. Còn nội Út thì tính cách khác hẳn, nội Út hiền hậu, khi con cháu có chuyện buồn nội hay quan tâm chia sẻ và giúp đỡ.

Tôi nhớ khi tôi còn bé xíu, lúc đó nội còn ở thành phố, nhà nội ở căn lầu ba khu tập thể nhìn xuống công viên 23/9, ba mẹ tôi hay cho tôi về thăm nội. Tôi nhớ nhất vào những dịp lễ tết và đón giao thừa tôi có thể được xem bắn pháo bông từ cửa sổ nhà nội, nhưng hồi đó, tôi không gần gũi nhiều với nội nên hay đòi về.

Lúc anh Hai tôi mới hơn một tuổi, ông ngoại tôi bệnh nặng, nhà ngoại neo người, chỉ có mẹ tôi và dì nên gia đình tôi phải chuyển về để mẹ chăm lo cho ông phụ bà ngoại. Tôi được sinh ra và lớn lên ở bên ngoại nên nhà nội không cho tôi cảm giác thân thuộc gần gũi. Khi chúng tôi lớn dần lên, nội cũng chuyển về quê sống. Thỉnh thoảng ba mẹ sắp xếp cho chúng tôi những chuyến về quê thăm nội. Tình ruột rà máu mủ, dần dà tôi rất háo hức những chuyến về thăm nhà nội. Hai nội ngày càng già yếu, chúng tôi về nhiều hơn, tình cảm ngày càng gắn bó.

Có chúng tôi về hai nội rất vui, có lần chúng tôi đã bắn pháo hoa ngay tại sân nhà nội đón Giao thừa Dương lịch rất chuyên nghiệp. Một bầy cháu xúm xít chuẩn bị. Góc sân vỡ òa niềm vui và hạnh phúc. Ánh mắt hai nội rạng rỡ niềm vui sum họp trong giờ khắc thiêng liêng của đất trời.

Tôi còn nhớ, những lần nhà có đám giỗ, hai nội thường từ quê về lại ngôi nhà trên thành phố dọn dẹp nhà cửa, tém gọn các chậu cây cảnh, rồi cúng kiếng rất trang nghiêm. Mỗi lần được qua nhà là tôi phải luôn luôn đầy đủ thủ tục với hai nội, đó là những nụ hôn lên má, lên trán, lên cằm, và cả lên môi khi mới tới. Tôi hun qua hun lại và cả khi về cũng vậy, tôi phải lặp lại điều đó như một thủ tục bắt buộc với cả hai nội. Nhưng đến bây giờ, tôi lại thích điều đó. Giờ chúng tôi đã lớn, mấy em nhỏ hơn và cháu cố của nội đã thay chúng tôi chiếm sóng độc quyền những nụ hôn ngày nào. Thỉnh thoảng tôi lại ước gì được bé lại để cả nhà chất lên chiếc xe của ba về thăm nội dù hai nhà chỉ cách nhau vỏn vẹn tám trăm mét, cùng phường, khác khu phố như ngày ấu thơ.

toi-co-hai-ba-noi-01

Càng lớn tôi càng thấm thía hai chữ tình thân. Trong cuộc sống không tránh khỏi đôi lúc có những trái chiều quan điểm giữa hai thế hệ, cũng như những xích mích, cãi vã giữa cha mẹ. Nhưng chính các nội là những người lớn trong nhà luôn thấu đáo và giúp con cháu giải toả các mâu thuẫn, chính các nội giúp chúng tôi nhận ra những điều quý giá cần phải nâng niu, trân trọng.

Cũng nhờ nội Út tôi nhận ra rằng mình phải luôn biết ơn những gì mình đang có. Trong những thời điểm bất lực nhất, nội Út kịp thời an ủi, vỗ về và đã giúp tôi lấy lại được niềm tin vào cuộc sống. Tôi thấy lòng mình luôn lắng đọng mỗi khi được trở về bên nội.

Khi chúng tôi trở về nhịp sống thường nhật tại thành phố sôi động, ồn ào. Hai nội ở lại miền cao nguyên vắng vẻ, tiếp tục ngóng chờ tin tức những đứa cháu thân yêu, tiếp tục gửi nhớ thương qua những vườn rau trái cóp nhặt dành cho con cháu.

Qua câu chuyện nhỏ của mình, tôi muốn nói rằng bạn ơi! Hãy trân trọng những gì mình đang có, hãy thể hiện tình yêu thương khi còn có thể, vì điều đó có thể tan biến bất cứ lúc nào.

Thủy Ngân (TP. HCM)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

5 2 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Trung Nguyễn
Trung Nguyễn
1 year ago

Chúc cho 2 bà nội luôn mạnh khoẻ

1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx