Khi em viết cho anh những dòng này nước mắt em lại tuôn rơi. Thương nhớ anh quá nhiều. Em cứ để những giọt nước mắt rơi cho lòng nhẹ hơn, rồi lại tự lau nước mắt kiên cường đứng lên vì em biết anh vẫn ở quanh đây, anh vẫn muốn nhìn thấy em xinh đẹp, tươi tắn phải không anh…!
Anh thương yêu và nhớ rất nhiều!
Ở nơi xa, rất xa ấy anh có còn nhớ đến mẹ con em? Còn em ở đây nhớ anh từng giây. Nỗi nhớ cồn cào tâm can anh biết không? Giờ này là 2h39 am rồi mà em không tài nào ngủ được, em ngồi dậy viết thư cho anh.
Anh yêu!
Hơn hai năm qua mẹ con em không một ngày nào không nhớ về anh. Nhớ lắm, nhớ đến thắt gan ruột nhưng biết làm sao đây? Ông trời đã bắt tội ta phải xa nhau. Có oán trách, có giận hờn, có kêu than…đến mấy cũng chẳng thể nào đem anh trở về với em và các con được…Nếu biết chắc anh đang ở đâu, dẫu khó khăn, nguy hiểm đến bao mấy chỉ cần được gặp Anh thôi, nhìn anh, ôm anh một cái, chỉ vậy thôi là em sẽ tìm cách đến với anh ngay. Nhưng than ôi, điều đó chẳng bao giờ thành hiện thức…Em phải làm sao đây! Em chỉ còn gặp anh trong những giấc mơ, nhớ về anh trong tưởng tượng mà thôi.
Anh thân yêu! Gần 28 năm chung sống bên nhau buồn vui và hạnh phúc đủ cả. Mình đã nắm chặt tay nhau vượt qua hết thảy mọi giông tố cuộc đời. Anh là người anh, là tri kỷ, rồi mới là chồng của em. Lúc yêu em thực sự anh không chăm sóc, yêu thương và chiều chuộng em nhiều như khi chúng mình đã về chung nhà… Biết da tay em mỏng dễ bị xà bông ăn, quần áo lại dày nên việc giặt đồ là phần anh. Đi ăn ở đâu ngon, nếu được anh cũng sẽ đem về cho em. Em ở nhà làm nội trợ thôi nhưng anh luôn tự hào về em. Anh đưa em đi khắp nơi với niềm hãnh diện. Ngày chủ nhật hay khi em mệt anh sẵn sàng lau nhà, rửa chén phụ việc nhà cho em nghỉ ngơi. Em vẫn nhớ như in cái tết năm nào em bị phát ban. Anh bắt em phải ở trên giường cả tuần rồi hì hụi vào bếp nấu đồ ăn. Em thương anh và thấy mình may mắn vô cùng.
Anh nhớ rất nhiều của em!
Mấy hôm nay trở trời em lại càng nhớ anh nhiều hơn. Có anh ở bên thế nào anh cũng hỏi chân em đau không? Rồi em mặc sức nhõng nhẽo, mè nheo anh cho mà xem. Rồi cứ mỗi tối quàng khăn lên cổ trước khi ngủ là em lại nhớ anh. Chẳng còn ai nhắc hay la mỗi khi em quên nữa…Em tự mình nhớ và làm rồi nên không đau họng nữa đâu, Anh yên tâm nhé!
Các con mình nay cũng chững chạc lắm rồi. Thằng lớn nói năng không khéo nhưng cũng biết chăm sóc mẹ thay ba rồi đó. Trước khi đi công tác cu cậu còn chạy ra mua sữa cho mẹ và thỉnh thoảng gọi điện thoại về nhắc mẹ uống sữa nè… Thằng em thì khéo nịnh mẹ hơn. Hồi còn học Nguyễn Khuyến 10 giờ đêm cu cậu còn gọi về làm giật cả mình tưởng có chuyện gì không hay. Hóa ra cu cậu lo mẹ buồn, mẹ bệnh ở nhà một mình có sao không và chúc mừng 8/3 nữa. Nhưng bất ngờ hơn hai hôm sau em nhận được lẵng hoa hồng tuyệt đẹp. Thì ra con đã đặt từ trước khi vào trường nội trú để tặng mẹ đúng ngày sinh nhật.
Anh hãy an lòng, không phải lo gì cho mẹ con em nữa nhé.
Anh thương!
Cuộc đời thật vô thường anh nhỉ. Số phận nhiều khi cứ muốn trêu ngươi. Định mệnh đem anh đến với em rất sớm, khi em mới 16 tuổi, rồi lại cũng cướp anh đi nhanh như thế. Khi em đang ở đỉnh cao của hạnh phúc thì ông trời trêu ngươi kéo tuột em xuống vực thẳm. Em sốc lắm. Em chỉ muốn nằm xuống và không bao giờ tỉnh dậy nữa, để không phải buồn phiền, đau khổ nữa. Em đau đớn, tuyệt vọng! Anh biết không?
Thế rồi nhớ lời anh, em gắng gượng đứng lên: đã là vợ anh phải cứng rắn, dù thế nào cũng phải luôn xinh đẹp. Và lời hứa lo cho các con nên em phải thay đổi, phải chọn cách sống mới, tập cách làm quen không có anh ở bên. Đời người chỉ sống một lần, em đã chọn sống vui bên các con. Em không muốn ở nơi xa ấy anh phải thất vọng về em.
Anh đã sống một cuộc đời thật đẹp. Đến tận lúc không thể gượng được cơn đau anh đã kịp gửi lá điện cuối cùng về nước… Anh đã chuẩn bị chu toàn cho mẹ con em. Mọi người nói: Việc nước đã hoàn thành, việc nhà đã lo xong nên anh mới đi thanh thản thế đấy. Có phải vậy không anh? Vì thế em và các con phải sống xứng đáng với anh phải không nào.
Khi em viết cho anh những dòng này nước mắt em lại tuôn rơi. Thương nhớ anh quá nhiều. Em cứ để những giọt nước mắt rơi cho lòng nhẹ hơn, rồi lại tự lau nước mắt kiên cường đứng lên vì em biết anh vẫn ở quanh đây, anh vẫn muốn nhìn thấy em xinh đẹp, tươi tắn phải không anh…!
Anh nhớ nhiều!
Giờ đây những khi nhớ Anh em sẽ làm thơ, em sẽ mang kỷ niệm của chúng mình gói vào trong những vần thơ đó. Em gửi tặng Anh bài thơ “Tháng năm” nhé:
Khi hoa phượng cháy trong màu mắt
Hoa bằng lăng tím ngắt bước em về
Con ve kêu ra rả chiều ngặt nắng
Tháng năm rồi ta lại phải chia tay.
Xa nhau rồi, Anh có nhớ em không
Mắt lóng lánh, đôi môi trề nũng nịu
Giọt tháng năm găm vào đáy mắt
Khẽ long lanh rớt nhẹ bờ mi…
Màu tháng năm sẽ còn mãi trong Anh
Những giận hời chỉ tháng năm mới biết
Em vô tình đánh rơi khóe mắt
Anh nhặt về giấu chặt trong tim.
Giấu em vào nơi sâu thẳm con tim
Giấu nụ cười tháng năm trong ký ức
Dẫu cuộc đời thăng trầm phiêu bạt
Tháng năm xưa… mãi gọi Anh về!
Em viết về Anh đó.
Về câu chuyện của mình hơn 30 năm trước.
Cũng được phải không Anh.
Em sẽ giấu Anh vào những vần thơ nhé…
Anh thương của em! Dù anh đã đi xa thật rồi, nhưng mẹ con em luôn cảm nhận anh vẫn đang hiện diện trong cuộc sống của mình. Anh chỉ đi công tác xa, rất rất xa chưa về với mẹ con em thôi, như công việc mọi khi của anh vậy. Mẹ con em sẽ ổn, đừng lo nhiều anh nhé!
Nhớ anh, nhớ rất nhiều. Thương anh!
Sài Gòn 4:28 AM T7 16/5/2021
Lưu Thị Minh Hương (TP. HCM)
CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021”
Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021
Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi
- Trẻ hóa, nâng cơ vùng mặt “không phẫu thuật”
- Những siêu phẩm hoạt hình đáng mong chờ nhất từ “gã khổng lồ” DreamWorks
- Khiêu Vũ với Đào – triển lãm tranh cá nhân của họa sĩ Sài Gòn Liêu Nguyễn
- Shu Uemura tung ra thiết kế và dòng son mới Rouge Unlimited Amplified
- THÔNG BÁO V/v Lễ trao Giải cuộc thi viết “Gia Đình Của Tôi 2021”
Bức thư chan chứa tình yêu của người vợ gửi người chồng đã đi xa. Rất nhiều cảm xúc, rất nhiều nhớ thương trong từng câu chữ!
Bài viết rất tình cảm, xúc động lòng người, tạo thêm nghị lực cho người đọc vượt qua khó khăn!
Rất cảm động! Hãy mạnh mẽ , luôn xinh đẹp nhé bạn.
Anh ấy và bạn đã viết nên những trang cuộc đời thật đẹp,mình nghĩ vẫn có thế giới bên kia và anh ấy sẽ mãi luôn bên bạn và phù hộ cho mẹ con bạn!
Bài viết hay mà cảm động quá bạn y ơi cố gắng lên bạn nhé thuong bạn nhiều chức bạn trẻ đep gặp nhiều may mắn nhé
tranthithuytb1969@gmail.com
Rất cảm động!
Bài viết rất xúc động!
Đọc bài của chị em thấy xúc động lắm . Hãy cố gắng lên chị nhé . Ảnh luôn theo dõi chị và mong chị vui khoẻ để các con có chỗ dựa vững chắc chị nhé
Xúc động đến rơi nước mắt khi đọc những tâm tư của chị, người phụ nữ kiên cường và yêu quý ơi em cũng tin rằng ở nơi xa thẳm ấy anh ấy rất tự hào về chị như luôn từng như thế