Anh Dương đưa gia đình tôi ra nghĩa trang thăm mộ nội và dòng họ. Những ngôi mộ đã “sang cát”, gọn gàng từng hàng bia được xếp đều theo gia phả nhìn rất xúc động. Từ đường thì được xây trong khuôn viên nhà bác Cả, bác dâu tôi chăm lo ấm cúng luôn ngát hương trầm và hoa quả rất trang nghiêm.
Tôi sinh ra và lớn lên ở TP. HCM, canh cánh bên lòng tôi có một quê nội với đồng lúa xanh mênh mông, đồng hoa cải vàng dịu dàng cùng cái lạnh của mưa phùn và gió mùa đông bắc. Nơi đó có mộ phần của nội và dòng họ. Quê hương mà trong giấy khai sinh của tôi, ba tôi đã trân trọng ghi: “Nguyên quán: Thái Bình”.

Lần đầu tiên tôi được về quê nội là khi tôi gần ba tuổi, tôi chỉ nhớ mơ hồ bởi còn quá nhỏ. Những lần về thăm quê sau này, tôi cảm nhận sâu sắc tình yêu quê hương, tha thiết với tình thân ruột thịt, với từng khung trời, mảnh đất. Tôi được sống trong yêu thương của dòng họ dẫu nội tôi không còn, tôi được biết ngôi từ đường, gia phả và hít thở cái không khí miền Bắc…
… Mười chín giờ chuyến tàu lửa rời ga Sài Gòn mang trái tim háo hức hướng về Hà Nội, ngồi bên cửa sổ kính dày, trời tối chỉ thấy loang loáng ánh đèn đường, những hàng cây và những mái nhà trôi lại phía sau ngày càng thưa thớt. Tiếng gõ nhịp lắc lư đều đặn vừa lạ lẫm vừa thích thú, tôi say sưa … ca khúc “tàu anh qua núi” vang vang trong toa thật cảm xúc. Tàu vượt qua núi, qua đèo… Tôi ngắm nhìn biết bao cảnh đẹp của đất nước qua từng địa danh mà tôi thường hình dung qua sách vở. Sau một ngày và hai đêm, gia đình tôi đã đến ga Hà Nội.
Tôi sung sướng tận hưởng cái lạnh của mùa đông, nói chuyện tỏa khói như trong phim. Anh Dương, con bác Cả mang ô tô ra tận ga đón chú thím và các em. Chị em tôi thích thú thăm Hồ Gươm và trung tâm Hà Nội, ngắm nhìn những tàn cây nghiêng sát mặt hồ soi bóng, từng cơn gió thổi vù vù trùm lên thành phố. Dù trang bị áo ấm, mũ len, găng tay và tất… Tôi vẫn nghe lạnh, run nhè nhẹ… Không gian lãng mạn cùng những chiếc lá vàng xoay chầm chậm như bức tranh sơn thuỷ hữu tình, đẹp và buồn man mác…
Dạo một vòng hết ba mươi sáu phố phường, người Hà Nội mặc ấm mùa đông rất lịch lãm và đồng loạt, điều này không thấy ở Sài Gòn. Ghé phở Thìn ở Lò Đúc thưởng thức một tô đầy hành nóng hổi, hương vị đậm đà ăn kèm chéo quảy giòn rộm làm ấm lòng trong buổi sáng mùa đông, anh Dương đưa chúng tôi viếng lăng Bác, đi tham quan Văn Miếu Quốc Tử Giám, chùa Trấn Quốc, phủ Tây Hồ…
Sau bữa trưa với bún chả Hà Nội, chúng tôi về nhà ở Thái Bình. Xe bon bon trên đường hai bên là đồng lúa xanh xanh rồi đến hoa cải vàng vàng, cánh đồng ớt chỉ thiên đỏ rực. Bức tranh sắc màu mộc mạc giản dị nhưng trào dâng cảm xúc. Khoảng hai giờ đồng hồ là chúng tôi về đến nhà, yêu làm sao khi bước chân vào đầu ngõ đã thấy từng chùm hoa hòe cuối mùa rung rinh chào đón.
Thái Hưng, Thái Thuỵ, Thái Bình quê hương tôi nhà nào cũng trồng hoa hòe, ít thì vài cây ở góc sân, đầu ngõ, nhiều thì bạt ngàn cả khu vườn, những thân cây thẳng tắp đứng nghiêm, tán lá xanh mượt ôm lấy những chùm hoa trắng ngà đan xen nụ xanh biếc như ngọc. Tôi từng được theo chị Năm, chị Hà con bác Cả đi hái hoa hòe, chẳng ai để hoa nở rộ mới hái vì nụ hòe mới bán được giá,các chị bảo cành hòe rất giòn nên không ai trèo lên cây để hái mà phải hái bằng cây sào.
Anh Dương đưa gia đình tôi ra nghĩa trang thăm mộ nội và dòng họ. Những ngôi mộ đã “sang cát”, gọn gàng từng hàng bia được xếp đều theo gia phả nhìn rất xúc động. Từ đường thì được xây trong khuôn viên nhà bác Cả, bác dâu tôi chăm lo ấm cúng luôn ngát hương trầm và hoa quả rất trang nghiêm.
Dù rằng cách xa địa lý nhưng tình thân ruột thịt đã kéo tôi quấn quýt bên anh chị. Buổi tối, hai chị em tôi nằm bên chị Năm nghe kể chuyện, chị Năm là giáo viên nên nói chuyện rất thuyết phục, chị khuyên dạy chúng tôi rất nhiều điều hay. Buổi sáng, chị dẫn chúng tôi ra ngắm đồng hoa cải vàng vàng dịu dàng như người con gái Thái Bình.
Bác Cả thật nhẹ nhàng yêu thương chúng tôi, dù chưa tết nhưng bác Cả bảo các chị tôi chuẩn bị những món ăn ngày tết để mừng cuộc sum vầy với chúng tôi. Nào là giò chả, gà luộc, thịt đông, bánh chưng, nem cua bể rán… Bà con trong họ được mời đến đông đủ, bác giới thiệu gia đình tôi với từng người. Bác dâu tôi, dịu dàng phúc hậu, vén khéo đảm đang. Má tôi thích mê cái vườn rau nhà bác Cả…
Chị Hường đi làm xa cũng xin nghỉ phép về sum họp, chị mang về biếu ba má tôi đặc sản Thái Bình là những hộp bánh Cáy, bánh có màu trắng ngà, khi ăn có độ dẻo ngọt vừa phải, nếp vừng dậy mùi thơm, ngon miệng khi trong bánh có mứt bí, cơm dừa sần sật, cay nhẹ của gừng tươi hòa quyện. Ba má tôi mang về miền Nam làm quà. Bánh Cáy làng Nguyễn là kết tinh của hương đất, hương đồng và tấm lòng thảo thơm của người dân Thái Bình.
Ngày bác Cả mất, chị em tôi đang học thi nên không được về quê tiễn bác. Ba tôi một mình bay về quê lo đám tang. Má và chị em tôi ở nhà giở từng tấm hình kỷ niệm chụp cùng bác Cả mà nghẹn ngào thương tiếc. Tôi nhớ bác, nhớ cái mùi hoa hoè quẩn quanh nhà. Ba tôi thờ bác Cả chung với ông bà nội tôi. Năm nào đến ngày giỗ của bác Cả, dù biết bác dâu và các anh chị có cúng nhưng má tôi vẫn nấu mâm cơm cúng cho bác Cả. Mãi mấy năm sau, đến ngày “sang cát” cho bác Cả, gia đình tôi mới được cùng về quê Thái Bình.

Nhờ có facebook nên gia đình tôi vẫn luôn thăm hỏi trao đổi thông tin với các anh chị ngoài ấy. Vui khi thấy bác dâu khoẻ mạnh, các anh chị cùng các cháu vui vẻ hạnh phúc. Thỉnh thoảng, anh Dương, chị Thơ, chị Hà, chồng của chị Năm… vào Sài Gòn thăm gia đình tôi, các anh chị vui khi biết chị em tôi học giỏi. Những lần nghe Thái Bình có bão, ba má tôi đứng ngồi không yên và chỉ thở phào nhẹ nhõm khi bão tạnh.
Tình thân dẫu cách xa địa lý vẫn là máu thịt. Tôi yêu quê nội tôi, yêu tất cả các anh chị và bác tôi, tôi yêu khung trời và mảnh đất nơi Thái Bình.
Nguyễn Ngọc Minh Anh (TP. HCM)
CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021”
Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021
Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi
- Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Đêm giao thừa vắng ba
- Phương Anh Đào “tơi tả” nhưng vẫn xinh đẹp trên phim trường Bằng Chứng Vô Hình
- 7 sự thật thú vị về Cô Gái Trẻ Hứa Hẹn đang sở hữu 90% “cà chua” tươi rói
- Herbalife Việt Nam tổ chức chương trình Hành Trình Sức Khỏe Trực Tuyến với chủ đề “Phòng Chống các Bệnh Không Lây Nhiễm”
- Kiehl’s ra mắt cửa hàng trực tuyến đầu tiên tại Việt Nam
Chúc mừng con
Chúc mừng cháu Minh Anh viết về quê nội Thái Bình đầy cảm xúc ☘️
Bài viết hay. Chúc mừng em.
Chíp pi cảm ơn tác giả
Rất cảm động với lời viết của cháu: Quê hương mà trong giấy khai sinh của tôi, ba tôi đã trân trọng ghi: “Nguyên quán: Thái Bình”
Đúng. “Quê hương nếu ai không nhớ. Sẽ không lớn nổi thành người” ( Đỗ Trung Quân )
Chúc mừng con gái Minh Anh. Niềm vui đến liên tục ha.