Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Nhật ký của con

…Cuối cùng, nghe thật hài hước, con mong mẹ đọc trộm trang nhật kí này. Bởi nếu sang năm con đi học Chuyên như ước mong của mẹ, cũng đồng nghĩa là con xa gia đình, xa mãi. Nhưng rồi, con lại buồn rầu tự hỏi, mẹ có thời gian, có đủ tò mò mà đọc trộm nhật kí của con không???

nhat-ky-cua-con-01

Giang bước vào phòng truyền thống, cũng là phòng làm việc của gia đình. Đứng giữa bao nhiêu bằng khen, giấy khen dày đặc của tất cả các thành viên, cô nở nụ cười mãn nguyện. Giang đang loay hoay tính treo giấy chứng nhận Chiến sỹ thi đua mình vừa nhận được lên thì quệt tay vào quyển sổ màu hồng. Nó rơi bụp xuống. Cô nhíu mắt bực mình trước sự bừa bộn của con gái lớn. Quyển sổ mở tung, những dòng chữ nhòe nhoẹt. Giang cúi xuống, cầm cuốn sổ lên. Cô không thể rời mắt khỏi những dòng chữ loang lổ ấy.

 “…Mẹ! Mẹ là một giáo viên hoàn hảo trong mắt bao nhiêu thế hệ học trò, nhưng với con, mẹ có phải là một người mẹ tốt? Mẹ làm việc tối ngày, có khi làm việc thâu đêm. Mẹ thử nghĩ xem một ngày mẹ dành cho bản thân, gia đình, cho các con của mẹ được bao nhiêu. Con biết nếu con nói ra, mọi người lại mắng con là ích kỉ, vô ơn, sẽ nói mẹ đi làm cũng là để kiếm tiền lo cho chúng con. Nhưng với con, điều đó không hẳn đúng. Bởi thứ chúng con cần đâu chỉ là tiền.

Con muốn mẹ ngồi cùng mâm ăn với chúng con. Con muốn sáng ra mẹ đi chợ nấu đồ ăn sáng cho cả nhà. Con muốn khi con chào mẹ để đến trường, mẹ mỉm cười giơ tay tạm biệt. Điều đó có phải là quá khó với mẹ không?

Con muốn khi con trở về sau buổi học căng thẳng và mệt mỏi, bị bạn bè ức hiếp, buồn phiền vì điểm kém, mẹ sẽ ân cần hỏi han, an ủi, vỗ về, rồi động viên, khích lệ.

Con muốn thi thoảng cuối tuần mẹ cho chúng con về quê thăm ông bà ngoại. Điều đó không chỉ khiến ông bà vui mà chúng con cũng hạnh phúc vô bờ. Con thoát khỏi đống sách vở đặc dày khô khan chữ nghĩa, con tắm giữa thiên nhiên làng quê mà thị trấn ồn ào này chẳng bao giờ có được.

Hoặc giả, mẹ bận quá thì cho chúng con ra đồng chơi. Nhà mình cách cánh đồng không xa lắm. Mẹ có thể cho chúng con thả diều, chơi đuổi bắt, vặt cỏ gà chọi nhau, hay giản đơn chỉ là ngắm đàn vịt đang bơi, nhìn con trâu đang tắm.

Con muốn bàn chân con chạm đất, lấm lem một chút để thấy người nông dân ngoài kia họ dũng cảm đến nhường nào. Con muốn áo mình vấy bẩn một chút, đẫm mồ hôi một chút để hiểu người kéo rác đêm đêm họ vất vả, lam lũ ra sao. Chân chúng con đâu nhất thiết lúc nào cũng phải mang giầy dép, áo quần chúng con đâu nhất thiết lúc nào cũng phải sạch sẽ, thơm tho?

Con muốn mình không phải cuồng quay trong quỹ thời gian chật hẹp: học chính -học thêm ở trường – học phụ đạo tại trung tâm – tối về lại học. Đôi khi con cảm thấy mình như một cánh bèo mỏng manh mà sự học như con lũ lớn cứ lồng lên chực nhấn chìm.

Con muốn học đội tuyển văn nhưng mẹ quyết không cho, chỉ vì mẹ sợ học văn khổ và nghèo. Mẹ bắt con học Toán, Tiếng Anh để có tương lai. Con không biết tương lai ở đâu, tương lai là gì, chỉ biết mỗi buổi học đội tuyển, con lại đưa mắt nhìn đội văn với ánh mắt thèm thuồng: “ước gì…”. Con muốn mình không bị trói buộc trong những ước mong của mẹ. Bởi con thấy đâu nhất thiết phải có nhiều tiền mới là hạnh phúc.

Con muốn khi con cô đơn giải mã tuổi dậy thì, mẹ có thể gần gũi mà chỉ bảo, chứ đừng chỉ đưa cho con cuốn sách rồi bảo con hãy đọc đi. Con muốn khi con rung động trước cậu bạn trai cùng lớp, mẹ đừng cấm đoán, mà hãy ngồi lại tâm tình, chỉ cho con thấy nên, không nên ở chỗ nào. 

Con muốn con được sống là mình, đôi lúc khùng khùng điên điên một chút, bừa bộn và lôi thôi một chút, nhăn nhở và khóc gào một chút. Nhưng mẹ ơi, con áp lực thực sự khi là con gái mẹ. Mẹ bảo con gái phải thế này, con gái phải thế kia …mà con cố hoài chẳng được. Con đồng ý chúng ta phải trở nên hoàn hảo. Song hình như nó đang quá sức con. Con thấy ngột ngạt và mệt nhoài mẹ ạ!

Với gia đình, con muốn chúng ta ngồi bên nhau. Đôi khi chỉ để trêu đùa. Con thèm một tối thứ bảy nào đó cả nhà quây quần như mẹ kể ngày xưa cả nhà mẹ cùng ngồi ngoài hiên nghe “Câu chuyện cảnh giác”, “Sân khấu truyền thanh”, hay nghe ông ngoại kể chuyện đời. Giờ chúng ta ai cũng có phòng riêng khiến con thấy mình xa cách quá. Con khát một ngày chủ nhật theo đúng nghĩa, mà chủ nhật nhà ta còn bận rộn hơn cả ngày thường. Thế nên, trong thời gian biểu của con, con viết đó là ngày thứ tám.

Con muốn chúng ta dùng chung bữa tối để hỏi han nhau, trò chuyện và cười. Nhưng mẹ còn bận rộn với trung tâm, chúng con còn bận chạy sô học tối. Ba còn thể dục chưa về.

Con muốn chúng ta cùng ngồi xem Tivi, bình phẩm một chút phim hay hay dở. Nhưng ba còn bận Game, mẹ mải mê lướt Face, em bận xem Tik Tok, con còn xem video thần tượng…Thời gian nào ta cho nhau?

Với riêng mẹ. Con mong một ngày mẹ ốm. Ai đó sẽ nói con bất hiếu, điên rồ. Nhưng thật lòng con muốn thế. Ốm nhẹ một chút. Bởi đó là lí do duy nhất mẹ cột chân ở nhà. Đó là lí do con có thời gian thấy mẹ. Con muốn mẹ trò chuyện với chúng con như người bạn, muốn mẹ vòng tay ôm lấy chị em con. Đã bao lâu rồi chúng ta chưa ôm nhau? Con lớn đã đành. Nhưng bao lâu rồi mẹ quên không ôm em con, quên thơm lên má nó sáng ra khi đi học, hay chiều muộn tan trường? Ngay cả ngày nghỉ lễ, mẹ cũng không ngớt bận. Em con muốn mẹ đi chơi mà mẹ bận chấm bài, đến mức nó níu tay mẹ nói: “Mẹ cho con hai tiếng được không?”

Con muốn mẹ ngắm những đóa ngọc lan ngoài vườn, thả hồn hít mùi hoa dạ hương, ngắm những bông hồng mòn mỏi đợi chờ ngoài ban công, để chúng không vô duyên, thừa thãi. Con muốn sáng ra mẹ có thể nghe một bản nhạc trữ tình, tập Yoga, hay đánh thức con dậy cùng chạy bộ…

Con muốn mẹ đi Spa làm đẹp như mẹ các bạn con để giấu đi nếp nhăn, những vệt nám trên gò má, đôi bàn tay guộc gầy, hay đôi mắt quầng thâm thiếu ngủ. Con muốn mẹ nuông chiều bản thân một chút, có thể ngủ nướng, may sắm, điệu đàng, mua những đôi giày mẹ thích, thay màu son, dùng sữa dưỡng da, hát vu vơ, hay ngâm thơ, đọc sách…

Con biết mẹ nặng gánh trên vai vì lo cho chúng con. Đôi lúc con tự trách mình đã khiến mẹ ra nông nỗi ấy. Nhưng con nghĩ, mẹ vẫn có thể cho phép mình được như thế phải không?…

Giang không đọc hết trang nhật kí của con. Bao cảm xúc xối mạnh vào tim cô như muôn đợt sóng. Choang! Khung kính giấy chứng nhận Chiến sỹ thi đua cô vừa nhận cùng phong bì tiền thưởng thành tích xuất sắc trong năm học rơi xuống. Kính vỡ tung thành nhiều mảnh.

Cô cuống cuồng lật sang trang:

“Cuối cùng, nghe thật hài hước, con mong mẹ đọc trộm trang nhật kí này. Bởi nếu sang năm con đi học Chuyên như ước mong của mẹ, cũng đồng nghĩa là con xa gia đình, xa mãi. Nhưng rồi, con lại buồn rầu tự hỏi, mẹ có thời gian, có đủ tò mò mà đọc trộm nhật kí của con không???”.

Giang ngồi thụp xuống, giữa những mảnh vỡ ngổn ngang, cô không khóc được. Nhưng cái dòng chữ im đậm, đỏ choét Chiến sỹ thi đua, thành tích xuất sắc và những tờ Polyme màu xanh thẫm cứ nhòa đi trong mắt cô. Cô nhặt lên những mảnh kính mà không biết tay mình đang tứa máu…

Dương Châu Giang (Hưng Yên)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

4.2 5 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
4 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Huỳnh Long
Huỳnh Long
1 year ago

Đợi đến hết hạn luôn ha.

Dương Châu Giang
Dương Châu Giang
1 year ago
Trả lời  Huỳnh Long

Dạ. Tại em bận ôn thi cho trò ạ

Lê Thị Ngọc Lan
Lê Thị Ngọc Lan
1 year ago

Bài viết vô cùng suất sắc. Tôi bình chọn cho tác giả Dương Thanh Hải.

Dương Châu Giang
Dương Châu Giang
1 year ago

Cảm ơn em nhiều nha

4
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx