Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Má chồng tôi

Má nấu nước lá xông, chăm chút lau rửa cơ thể, tỉ mỉ gội đầu, hong khô tóc cho tôi lúc tôi ở cữ. Má chồng tôi bỏ công bỏ việc ra ở nhà tôi gần cả năm, kiên nhẫn bón từng thìa bột, miếng cháo, đút từng muỗng sữa, ăn ngủ, chơi đùa theo cháu cho vợ chồng tôi yên tâm công tác.

Chồng tôi là người phong độ, tài hoa, lãng tử. Chồng được thừa hưởng nhiều nét từ má. Trước khi cưới anh, tôi được gặp má vỏn vẹn hai lần.

Lần thứ nhất anh dẫn về ra mắt sau gần một năm quen biết, yêu nhau. Cảm giác lần đầu tiên đến nhà người yêu để gặp ba má, anh chị – nó run run, lo lo, hồi hộp không thể tả. Đến nhà vào khoảng 7 giờ tối, nhà đang xây, trong quá trình hoàn thiện nên nhiều thứ còn ngổn ngang. Lúc đó, ba ở rẫy không có nhà, chỉ có vợ chồng anh, chị cùng mấy đứa cháu, má thì đi bộ thể dục chưa về. Tôi ngồi ghế xúp nhựa trong căn nhà ván ngay bên cạnh, chờ má về, lòng vẫn chưa hết hồi hộp.

ma-chong-toi-01
Tôi và má chồng

Đúng như những gì tôi từng nghĩ và tưởng tượng về má. Má hiền và rất tâm lý, giọng nói đậm chất quê Bình Định. “Thằng Thảo chưa khi nào đưa bạn gái về nhà giới thiệu. Nó đưa về tức là nó nghiêm túc, muốn tính chuyện lâu dài với con, cưới vợ là cưới cho nó, là vợ nó sống với nó cả đời, bác không có ý kiến hay cấm cản gì, tùy hai đứa…”. Tôi nhớ như in những lời của má, ngầm xem như một sự đảm bảo, tôi sắp sửa là thành viên của gia đình má.

Trong suốt thời gian yêu nhau, anh hay kể với tôi nhiều về má. Anh nói anh thương má nhất. Ngày còn nhỏ, anh bị bệnh nặng, thiếu điều chết đi sống lại, chính má là người đã không cam tâm, cố công cố sức chạy vạy khắp nơi, tìm đủ mọi cách, mọi đường để cứu sống anh. Hồi nhỏ, chứng kiến ba hay túm tóc, đánh đập má mỗi khi hai người to tiếng, cãi nhau, anh luôn tự nhủ lòng mình, có vợ sẽ không bao giờ đánh vợ dù bất cứ lý do gì; Nhà anh có bốn người con, anh là út, trên anh là người chị có tiền sử bệnh động kinh, những khi trái gió trở trời là lên cơn, té ngã ra đất không kịp đỡ, miệng sùi bọt mép trông thấy thương vô cùng. Chị có lớn nhưng không có khôn, chân chất, khờ khạo, dù vậy, chị vẫn lấy chồng và sinh được một đứa con trai, gia đình chị ở ngay sát cạnh nhà má.

Lần gặp má thứ hai ấn tượng hơn, không những má làm tôi “đứng hình” vài giây mà còn “sốc tâm lý”. Không như lần gặp đầu tiên, chỉ là những câu hỏi kiểu điều tra lý lịch. Lần gặp thứ hai này, má dẫn tôi lên phòng khách, trước bàn thờ ông bà tổ tiên, má hỏi thẳng: “tụi bay có bầu bì, thai nghén gì không, nói để má biết mà tính, bầu thì má chỉ làm mấy mâm cơm như vợ chồng anh chị bay, còn không thì má làm đám cưới, rước dâu đàng hoàng…

Lấy chồng, tôi không phải làm dâu. Vợ chồng tôi ra ở riêng để tiện chỗ làm và công việc. Tôi chỉ thực hiện nghĩa vụ dâu con vào dịp tết, giỗ ông bà hàng năm và thỉnh thoảng cuối tuần hay lễ lộc, vợ chồng, con cháu về thăm. Ta nói, má chồng tôi cưng cô con dâu út chân yếu tay mềm, giỏi việc nước nhưng chẳng đảm việc nhà này lắm. Việc lớn, việc nhỏ trong nhà, má hoặc chị dâu hay chị hai quán xuyến hết. Mỗi lần có giỗ chạp, cúng kiếng, tôi, lúc thì chân sai vặt, phụ bếp, lặt cọng rau, xắt mớ củ, khi thì rửa vài lượt đống chén bát, nhẹ nhàng vậy thôi.

Ở nhà chồng, tôi mới cảm nhận đúng nghĩa hương vị Tết quê. Má chồng tôi biết làm đủ mọi loại bánh, cứ 28 – 29 Tết, má tôi lại cắt lá chuối, gói và nấu bánh tét, làm bánh in, đúc bánh thuẩn. Mười mấy năm làm dâu nhà má, tôi chỉ biết xuýt xoa ngắm nhìn tay má thoăn thoắt gói, cột đòn bánh tét nhanh gọn, chắc nịch. Rồi nhào bột in bánh hình tròn theo từng khuôn i-nox, rồi trộn bột với trứng vịt đổ khuôn bánh thuẫn ngay trên bếp than đỏ lửa. Má hay đùa “Đến đời bay, tao chết chắc không được ăn hương ăn hoa mấy thứ bánh này”.

Tôi sinh ra vốn dĩ lành lặn, nhưng không may trong một trận sốt, tôi bị teo cơ chân trái, mãi đến hơn 3 tuổi mới chập chững biết đi và lớn lên đi lại khập khiễng. Hoàn cảnh đã khiến tôi sống thiên về tình cảm hơn là lý trí. Tôi tin, tôi yêu anh chân thành, đáp lại, 12 năm chung sống, chén bát trong chạn còn xô nhưng đối với tôi, anh chưa bao giờ động tay động chân dù bản tính anh rất nóng nảy, cộc cằn.

ma-chong-toi-02
Má và gia đình tôi

Hơn nữa, tôi thấy mình thật may mắn khi có má chồng thương dâu như con đẻ. Má nấu nước lá xông, chăm chút lau rửa cơ thể, tỉ mỉ gội đầu, hong khô tóc cho tôi lúc tôi ở cữ. Má bỏ công bỏ việc ra ở nhà tôi gần cả năm, kiên nhẫn bón từng thìa bột, miếng cháo, đút từng muỗng sữa, ăn ngủ, chơi đùa theo cháu vào giai đoạn sơ sinh cho vợ chồng tôi yên tâm công tác. Nhiều đêm mẹ con tâm sự rút ruột rút gan tỏ rõ nỗi niềm về chồng, về con, về số phận đời người phụ nữ…rồi ấm ức ứa nước mắt, an ủi, vỗ về nhau. Bởi vậy, khi tổ ấm tôi có chuyện, hôn nhân tôi gặp vấn đề, người đầu tiên tôi nghĩ đến là má, và người tôi nặng lòng, suy tư nhiều nhất cũng chính là má.

Vợ chồng tôi lấy nhau không bao lâu thì má phát hiện mắc bệnh tiểu đường tuýp 2, ăn uống kiêng khem đủ thứ, nửa tháng đi viện lấy thuốc một lần, việc rẫy rừng nặng nhọc giao hết cho người cha nay ốm mai đau. Má phải thường xuyên ở nhà nên buồn chân buồn tay, biến chứng của bệnh làm mắt má cứ mờ dần, ngực bị đè nén khó thở, chân tay chuột rút đau nhức. Vợ chồng anh trai thì ly hôn, 2 đứa con trai ở với anh tại nhà má. Gia đình chị hai 5 người sống trong căn nhà ván ọp ẹp cách vài cây số thì luôn đầu tắt mặt tối, chật vật với cơm áo gạo tiền. Riêng vợ chồng tôi đều được ăn học đến nơi đến chốn, có công ăn việc làm biên chế nhà nước ổn định, nhà cửa cũng khang trang. Má tin tưởng và kỳ vọng ở gia đình tôi nhất.

Giá như cuộc sống cứ giản đơn, bình lặng, an nhiên trôi qua thì tốt biết mấy. Nhưng đời không là mơ và cuộc sống không như thơ. Chồng tôi, vì ám ảnh quá lớn hai từ “nghèo – hèn”, đã bất chấp như con thiêu thân lao đi kiếm tiền, sa chân vào vũng lầy cám dỗ, rồi thất bại nối tiếp thất bại, nợ chồng chất nợ, dối trá, lọc lừa, trốn tránh.

Tôi, má chồng tôi và những người thân của tôi, vì đặt tình yêu thương và niềm tin mù quáng ở chồng mà phải trả một cái giá thật là đắt: đất đai hương hỏa không còn, nhà cửa thế chấp ngân hàng, gia đình ly tán, uy tín, danh dự, công việc đều mất…

Hiện tại, chồng biệt tích nơi xa, tôi như mẹ đơn thân nặng gánh lo toan tất cả. Thấy con, thấy cháu là má chồng tôi lại phiền muộn, tủi buồn, mau nước mắt “Bay cố gắng chịu đựng nghen bay, để con có cha có mẹ đủ đầy. Nó thương vợ yêu con. Nó đi rồi nó sẽ về…”.

Song Nguyên (Gia Lai)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

4.5 2 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
2 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Huỳnh Long
Huỳnh Long
1 year ago

Sau cơn mưa trời lại sáng.

Kiều Nhi Lê
Kiều Nhi Lê
1 year ago
Trả lời  Huỳnh Long

Cảm ơn bạn!

2
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx