Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Lấy chồng bộ đội

Nửa đêm, con gái sốt cao, đau bụng, nôn ói. Tôi vội vàng bế con trai còn đang say ngủ qua gửi nhờ hàng xóm, rồi hối hả bắt taxi đưa con gái vào bệnh viện. Bác sĩ thông báo con bị viêm phổi kèm viêm ruột cấp, phải nhập viện, tai tôi ù đi, đầu óc rối bời… Không thể báo tin cho chồng, bởi đợt này toàn đơn vị anh đang cấm trại, trực chiến 24/24… 

Gần 10 năm làm vợ bộ đội cũng là chừng ấy thời gian tôi thay chồng gánh vác việc gia đình, chăm sóc, nuôi dạy con thơ để anh yên tâm làm nhiệm vụ…

Lay-chong-bo-doi-01
Từ ngày nghỉ hè sớm vì dịch bệnh, con trai lớn ở nhà trông em cho mẹ đi làm

 Sáng nay, vừa dắt xe ra cổng thì cô con gái nhỏ 5 tuổi vội chạy theo, tay bám vào đuôi xe máy mẹ kéo lại rồi òa khóc:

Mẹ cho con đi làm cùng mẹ với. Con không thích ở nhà đâu.

Dù đang rất vội vì sắp muộn giờ làm nhưng tôi vẫn nhẹ nhàng giải thích và dỗ giành con bé:

– Không được đâu con gái. Nay đang dịch bệnh, cơ quan mẹ không cho con nít vào đâu. Con ở nhà với anh Hai, chơi ngoan rồi cuối tháng bố về, bố mua xe đạp màu hồng và váy Elsa cho con nhé!

Ai ngờ nó lại khóc to hơn, vừa khóc, vừa ngọng nghịu tuôn một tràng dài:

–Mẹ nói dối, con chờ mà có thấy bố về đâu. Mẹ cho con đi theo với, con sẽ ngoan, sẽ ngồi im ru không nói gì hết. Con không nghịch, không chạy lung tung, không đòi điện thoại mà. Con sẽ đeo khẩu trang để không bị con virus…

Thấy em khóc to đòi theo mẹ, thằng anh đang chơi lego trong nhà cũng chạy ra, giọng mếu máo:

– Hay là mẹ cho con và em đi theo mẹ nhé! Con sẽ trông em, không để em nghịch, gây ồn ào đâu.

 Nghe hai đứa nhỏ, lòng tôi bỗng chùng lại, thấy thương con vô cùng. Dù rất mủi lòng nhưng tôi vẫn tỏ ra nghiêm khắc, quát lớn:

– Mẹ đã nói là không được. Anh Hai dắt em vào nhà, mở phim hoạt hình cho em xem, đúng 9 giờ là phải tắt tivi, cho em uống sữa, rồi lấy đồ chơi ra chơi. Ở nhà không ngoan trưa mẹ về phạt roi đó, nhớ chưa?

 Thấy mẹ quát lớn, hai đứa biết không thể nào lay chuyển được mẹ nên lủi thủi đi vào, con em vừa khóc, vừa quay lại dặn với theo:

– Mẹ nhớ về sớm nhé!

– Ừ, mẹ biết rồi, mẹ sẽ về sớm thôi – Tôi trả lời, rồi vội vàng khóa cổng, lên xe nổ máy trước ánh mắt tiu nghỉu của con trai và tiếng khóc rấm rứt của cô con gái nhỏ…

Gần một tháng nay, kể từ ngày nhà trường cho nghỉ hè sớm vì dịch bệnh covid-19, con trai lớn (7 tuổi) phải đảm đương nhiệm vụ trông em cho mẹ đi làm. Buổi trưa, tôi có ghé về nhà lo cơm nước nhưng cũng chỉ được một lát, xong xuôi lại vội vàng chạy tới cơ quan. Hằng ngày, hai anh em chỉ quanh quẩn trong nhà, chơi cùng thú bông, bộ đồ xếp hình và làm bạn với chiếc tivi.

Lay-chong-bo-doi-02
Bài tập làm văn kể về bố của con trai (đang học lớp 2)

Thi thoảng, cô em gái nhớ mẹ khóc toáng lên, cu anh dỗ dành không được cũng khóc theo. Có hôm tôi vừa về tới cổng đã thấy con gái đứng đợi, mặt mũi lấm lem, nước mắt tèm nhem mách mẹ bị anh Hai bắt nạt.

Nửa đêm, con gái sốt cao, đau bụng, nôn ói. Tôi vội vàng bế con trai còn đang say ngủ qua gửi nhờ hàng xóm, rồi hối hả bắt taxi đưa con gái vào bệnh viện. Bác sĩ thông báo con bị viêm phổi kèm viêm ruột cấp, phải nhập viện, tai tôi ù đi, đầu óc rối bời… Không thể báo tin cho chồng, bởi đợt này toàn đơn vị anh đang cấm trại, trực chiến 24/24. Nếu chồng biết cũng không giải quyết được gì, trái lại sẽ làm anh lo lắng rồi ảnh hưởng đến công việc. Nhưng còn đứa lớn ở nhà thì phải làm sao?Tôi đành bấm máy gọi cho chị hàng xóm:

– Phiền anh chị cho em gửi cu Sóc ít hôm… –  Rồi nghẹn lại, nước mắt lã chã rơi… Dù đã quen với tình cảnh như thế này, nhưng sao vẫn không tránh khỏi những phút chạnh lòng, yếu đuối! 

Lấy chồng bộ đội, lại sống xa nhà nội lẫn ngoại cả ngàn ki-lô-mét nên chuyện lớn, nhỏ trong gia đình đều phải “tự thân vận động”. Nhớ ngày tiễn tôi theo chồng vào Tây Nguyên lập nghiệp, mẹ tôi mắt đỏ hoe dặn dò: 

– Lấy chồng bộ đội lại sống xa cha mẹ sẽ vất vả, thiệt thòi lắm con à! Dù trong hoàn cảnh nào, hai vợ chồng cũng phải yêu thương, bao dung cho nhau. Vợ bộ đội thì phải mạnh mẽ, phải biết hi sinh, có như vậy hạnh phúc mới bền lâu được.

Tôi cười đùa, trấn an mẹ:

– Mẹ yên tâm đi, ở xa cho tình cảm bền lâu chứ gần nhau lại suốt ngày cãi cọ. Với lại thời buổi bây giờ, bộ đội cũng đâu có đi biền biệt như thời chiến…

Lay-chong-bo-doi-03
Mỗi lần bố về, hai anh em lại quấn lấy bố không muốn rời

Vậy mà, gần 10 năm làm vợ bộ đội, tôi đã thấm thía hết được những vất vả của người phụ nữ thay chồng gánh vác việc gia đình. Tiếng là theo chồng vào Tây Nguyên sống để được gần nhau nhưng anh công tác tận biên giới, cách nhà cả trăm ki-lô-mét khoảng hai tháng mới được về một lần. Tôi có bầu, những trận ốm nghén hành hạ, sức khỏe lại yếu nên không đi làm được. Hằng ngày, chỉ quanh quẩn ở nhà, hết ra lại vào, mỗi lúc ốm đau đều phải tự mình làm mọi việc. Những dịp cuối tuần, lễ tết, nhà nhà sum họp, cười nói rộn ràng, càng khiến nỗi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ cha mẹ trong tôi cồn lên da diết.

Rồi hai đứa con lần lượt chào đời, không còn những ngày tháng lủi thủi một mình vì đã có con bầu bạn nhưng thay vào đó là những vất vả, lo toan khi trái gió, trở trời con đau ốm. Những việc lớn nhỏ trong nhà như: sửa điện nước, làm giấy tờ nhà cửa, đất đai, tìm trường cho con, dạy con học bài… đều một mình lo liệu.

Có lần chở con đi học về thì trời bất chợt đổ mưa lớn. Dưới màn mưa mù mịt, đường ngập sâu, tay lái loạng choạng, suýt ngã. Cũng may có người đi đường tốt bụng dừng lại đẩy xe giúp nếu không 3 mẹ con chẳng biết xoay xở thế nào. Hai đứa nhỏ người ướt sũng, vừa khóc vừa run cầm cập nhưng khi nghe người ta hỏi mẹ: “Ông xã đi đâu mà sao mình chị chở các cháu nguy hiểm thế này?”. Tôi chưa kịp trả lời thì con gái đã nhanh nhảu: “Bố cháu đi công tác bộ đội rồi ạ!” .

Kể ra những vất vả, khó khăn của vợ bộ đội thì vô vàn, nhưng sâu thẳm trong lòng tôi vẫn tự hào, hãnh diện khi có chồng là bộ đội. Bởi ngoài tình yêu, trách nhiệm với tổ quốc, lối sống chuẩn mực, giản dị thì các anh cũng rất tình cảm, yêu thương gia đình.

Có lẽ, nhờ anh là bộ đội mà tôi và các con cũng rèn được tính kỷ luật, chỉn chu, ngăn nắp. Các con tuy còn nhỏ, thường xuyên phải xa bố nhưng rất thương và tự hào về bố. Mỗi lần bố về, hai đứa nhỏ không chịu rời mà cứ ôm vai, bá cổ rồi lại sà vào lòng nũng nịu, cười đùa không cho bố đi đâu cả. Con trai nếu được hỏi: “Lớn lên cháu làm gì?”, bé trước sau vẫn chỉ trả lời rằng: “Lớn lên con sẽ làm bộ đội như bố”.

Chồng tôi cũng hiểu được nỗi vất vả, thiệt thòi của vợ con nên mỗi lần nghỉ phép, như để bù đắp, anh chăm chỉ làm hết mọi việc, từ giặt giũ quần áo, quét dọn nhà cửa, trồng rau đến đi chợ, nấu cơm, đưa đón con đi học… Nhìn anh chăm sóc vợ con, bao nhiêu khổ cực, lo toan chợt tan biến, tôi lại cảm thấy mình là người may mắn, hạnh phúc, tự hào với bạn bè, đồng nghiệp, bà con lối xóm vì có chồng là bộ đội.

Lấy chồng bộ đội
Gia đình tôi trong lần chồng được nghỉ phép – năm 2017

Chiều nay tan tầm, tôi ghé chợ mua thức ăn cho bữa cơm chiều thì nhận được điện thoại của chồng. Anh động viên tôi và các con cố gắng khắc phục khó khăn, cuối tháng khi tình hình dịch bệnh ổn định, toàn đơn vị hết cấm trại anh sẽ xin nghỉ tranh thủ về chơi với các con ít hôm.

Sắp tới Ngày Gia đình Việt Nam (28/6) cũng là sinh nhật con gái út tròn 5 tuổi, anh dặn tôi tìm mua giúp anh chiếc xe đạp màu hồng và bộ váy Elsa cho con như đã hứa, riêng tôi và con trai sẽ có quà đặc biệt.

Tôi bất chợt mỉm cười nghĩ tới giây phút cả nhà được quây quần hạnh phúc bên nhau …

Phương Thúy (Gia Lai)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

4 2 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
5 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Hoàng Dương
Hoàng Dương
1 year ago

Bài viết rất hay và xúc động! Tặng 3 mẹ con tác giả bài thơ sưu tầm được:
VÌ BỐ LÀ BỘ ĐỘI
Vì bố mình là bộ đội con ơi
Đừng hỏi cớ sao mẹ thường tất bật
Sáng thức dậy từ tinh mơ mờ đất
Tay bồng con , tay nhóm bếp, quen rồi .
Vì bố mình là bộ đội con ơi
Buổi chiều muộn , mẹ xin con đừng khóc
Giờ tan sở , mẹ guồng xe thần tốc
Đón con về , vẫn kịp trước hoàng hôn!
Gia đình ta bố là một quân nhân
Trên mũ bố có ngôi sao ngời sáng
Mẹ và con ngắm bố qua khung ảnh
Cả ba người đều rạng rỡ niềm vui
Nhưng giữa đời thường nhớ nhé con ơi
Đồ chơi hỏng con đừng chờ bố sửa
Xe của mẹ dù ốc long , đinh rỉ
Đâu thể chờ bố về phép mới thay ?
Vì bố mình là bộ đội con ơi
Đừng vòi mẹ mua đồ chơi hàng “xịn”
Mẹ đâu giám đua theo bè bạn
Mốt thời trang , son phấn đắt tiền !
Nhưng nếu có phép màu nhiệm thời gian
Quay ngược lại thời xuân xanh của mẹ
Người mẹ chọn vẫn cứ là như thế
Yêu anh chàng sao trên mũ vàng tươi./.
(st)

Phan Quỳnh
Phan Quỳnh
1 year ago

Xúc động quá! Chúc gia đình tác giả mãi hạnh phúc.

Nguyên Hoàng
Nguyên Hoàng
1 year ago

Nghe 2 bé nói mà thương quá chừng ❤❤. Ba mẹ con cố lên nhé!

Hoài Thanh
Hoài Thanh
1 year ago

Bài viết hay và xúc động quá! Vợ bộ đội thật kiên cường.

Huỳnh Long
Huỳnh Long
1 year ago

Làm vợ lính là can đảm lên nhé.

5
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx