Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Kí ức nhạt nhòa

Tôi muốn dành những lời tốt đẹp nhất cho một người mà tôi yêu quý, dù thời gian gần gũi bên nhau giữa tôi và người chỉ như cơn gió thoảng. Hình ảnh của người mờ mờ, ảo ảo trong ký ức của tôi, nhưng lại rõ nét lặp đi lặp lại trong những giấc mơ đêm về.

Đó chính là bà ngoại tôi!

Mẹ tôi là con gái Hà Thành, kết duyên cùng ba tôi – anh Hai Sài Gòn chính gốc. Mẹ theo ba vào miền Nam sinh sống, nhưng lòng mẹ lúc nào cũng nhớ thương về Hà Nội. Lần đầu sinh anh Hai tôi mẹ mới ngoài hai mươi, bà ngoại khăn gói vào chăm mẹ từ khi anh còn đỏ hỏn cho tới khi chập chững biết đi. Rồi vì thương mẹ, thương anh nên năm nào ngoại cũng vô ở chăm sóc anh Hai vài tháng, nên anh tôi có rất nhiều kỷ niệm với bà. Sau này, những câu chuyện về bà hầu hết tôi được nghe anh tôi kể cho nghe.

ky-uc-nhat-nhoa-01
Bà ngoại và tôi

11 năm sau mẹ mới sinh tôi, lúc này bà ngoại đã mang căn bệnh tiểu đường, sức khỏe bà yếu nhiều, bà không còn đi xa được nữa. Không biết có phải mẹ đùa tôi không, mẹ bảo rằng lúc có bầu siêu âm con là con gái nên mẹ nhất định phải ra Hà Nội sinh để khai sinh cho con là gái Hà Nội, nhưng tôi chắc vì mẹ muốn tôi được ở gần bà ngoại. Vì mẹ tôi là con út nên tôi cũng là đứa cháu út của dòng họ, mẹ không muốn tôi thiệt thòi.

Mẹ kể, tôi sinh ra giữa mùa đông Hà Nội, đêm mẹ trở dạ trời mưa gió rét căm căm, các bác tôi đưa mẹ vào bệnh viện, ngoại không yên tâm nhất mực đi theo. Tôi sinh ra thiếu tháng non nớt do mẹ đi máy bay bị thiếu oxy, các bác sĩ phải nỗ lực lắm để đón tôi chào đời sau 8 tiếng đau đớn của mẹ.

Những ngày đầu đời với tôi thật không dễ dàng, ngoại cùng mẹ tôi thức trắng đêm ngày chăm chút lo lắng cho tôi. Tôi sinh non, nghe mẹ bảo da tôi trong suốt nhìn thấy hết các mạch máu, con mong manh quá, mẹ không dám cho ai bế. Trời Hà Nội lạnh như ướp vào không khí, dù đóng kín cửa nhưng cái lạnh vẫn len lỏi vào trong, mỗi khi tôi lên cơn ho toàn thân tím tái và tôi không thở được. Ban đêm, cả mẹ và bà đều không dám ngủ, canh từng hơi thở của tôi, thay nhau bế tôi trên tay để ủ ấm. Gần sáng mẹ mệt quá thiếp đi, bà vẫn ngồi ôm tôi, truyền hơi ấm và cho tôi bú. Bà như người mẹ thứ hai của tôi, yêu thương tôi vô điều kiện.

Tôi được nghe kể bà ngoại rất mát tay, từ khi bà về hưu, tất cả các anh chị họ tôi đều một tay bà chăm sóc, ai cũng có rất nhiều kỷ niệm với ngoại, mỗi lần gặp nhau chuyện xoay quanh rồi lúc nào chúng tôi cũng kể về bà. Tôi nghe các anh chị kể về những đêm rằm trung thu bà mua đủ bánh trái, đèn ông sao, bà khéo léo tỉa từng quả bưởi thành con thỏ, con chó. Cả lũ cháu cùng bà bày cỗ trông trăng rồi bà dạy bao nhiêu bài hát về chị Hằng, chú Cuội. Bà tôi hát rất hay, bao nhiêu bài hát ru, bài thơ, bài hát thiếu nhi bà đều thuộc và hát cho mấy thế hệ anh em tôi; Bà đặc biệt nhớ ngày sinh của từng đứa. Ba mẹ bận rộn chứ bà chẳng bao giờ quên. Cứ đến ngày sinh nhật đứa nào bà lại đạp xe mua sắm đủ thứ từ hoa, quả, bánh trái đến quà mừng sinh nhật. Có bà, anh chị em tôi có được đời sống tinh thần vô cùng phong phú; Còn tết đến nhà tôi vui lắm. Năm nào bà cũng gói bánh chưng mấy chục cái, mấy đứa cháu ngồi chầu rìa thế nào cũng được bà gói riêng cho mỗi đứa cái bánh nhỏ xinh xinh, rồi bà làm mứt cà chua, mứt gừng, mứt quất; Quần áo tết của anh chị em tôi cũng do bà mua, bà tự chọn cho từng đứa, rồi đêm giao thừa nào bà cũng mặc áo dài nhung rất đẹp. Anh chị tôi mắt nhắm mắt mở vì buồn ngủ nhưng năm nào cũng ráng thức chờ để được nghe pháo nổ và được ông bà mừng tuổi, chúc tết đầu năm, rồi bà dẫn cả lũ đi viếng chùa hái lộc… biết bao nhiêu kỷ niệm bà đã để lại cho tuổi thơ của anh chị em tôi thật êm đềm.

ky-uc-nhat-nhoa-02
Mùa hè ngoại hay dẫn các cháu đi du lịch khắp nơi

Trong trí nhớ mơ hồ vào lúc tôi lên năm, gia đình tôi ra Hà Nội thăm bà, vào giây phút tôi gặp lại bà sau hai năm xa cách, tôi ngỡ ngàng vì người bà yêu dấu của tôi bây giờ sao lại tiều tuỵ đến thế, bà không còn có thể chăm sóc cho mọi người được nữa. Tôi nhớ như in khoảnh khắc ấy, cả đại gia đình chúng tôi cùng quây quần bên nhau trong căn phòng của bà, ai cũng có những tâm sự riêng, những bộn bề trong lòng, tất cả mọi người đều mang một dáng vẻ buồn rầu, dù tuổi nhỏ chưa hiểu chuyện, nhưng bỗng lúc ấy tôi lại muốn vuốt ve bà như cách bà đã vuốt ve tôi từ nhiều năm về trước. Vì thế, tôi đã tiến đến chiếc giường nơi bà đang nằm, dịu dàng xoa lên vầng trán nhiều nếp nhăn của bà, lúc ấy tôi không biết rằng tôi sắp phải xa bà mãi mãi. Sự hồn nhiên của một đứa trẻ con lên năm không biết rằng mình sắp không được gặp lại bà nữa, không phải như những lần xa cách trước. Và vài tháng sau đó, bà tôi đã ra đi mãi mãi, để lại những người thân yêu của bà với niềm xót xa thương nhớ.

Ký ức về ngoại không rõ nét, đôi lúc thấy buồn chỉ mỗi mình tôi là có ít kỷ niệm với ngoại nhất. Nhưng thật lạ, lúc bà tôi vừa đi xa rồi, đêm nào tôi cũng mơ thấy bà, tôi kể cho mẹ bà trắng mà đẹp lắm, tay bà đeo vòng màu xanh, bà hỏi chuyện con nhiều lắm. Giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại trong suốt thời gian dài. Mẹ tôi kể lại, hồi bà mới mất, cả nhà ăn cơm lúc nào tôi cũng bảo mẹ lấy cho bà cái chén, mâm cơm nhà tôi luôn có bà như hồi bà còn sống.

Tuy tôi không tài nào nhớ từng chi tiết, nhưng sau mỗi lần nghe ba mẹ, anh Hai, các bác tôi hay các anh chị họ tôi kể về bà, nó như một thước phim tua chậm trở về miền kí ức tuổi thơ của tôi, những kí ức mơ hồ khi bà chăm sóc tôi vẫn còn đọng lại trong tâm trí có một người bà luôn hi sinh mọi thứ, luôn yêu thương mọi người hơn yêu cả bản thân mình, hạnh phúc đối với người phụ nữ ấy đơn giản chỉ là được nhìn thấy gia đình mình được hạnh phúc.

Bà đã rời xa chúng tôi, kể từ đó không còn ai chăm sóc cho chúng tôi như trước đây nữa, cũng không còn ai vỗ về, tâm sự cùng mẹ tôi mỗi khi mẹ gặp phải khó khăn, buồn bã ở nơi đất khách quê người. Tuy bà đã đi xa nhưng bà vẫn luôn mãi trong tim của mọi người.

Nguyễn Thụy Hạnh Lê (TP. HCM)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

5 1 Bỏ phiếu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
0 Bình luận
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx