…tôi gặp nạn khi cuộc đời còn khá trẻ. Tai nạn ấy khiến tôi phải ngồi xe lăn vĩnh viễn suốt quãng đời còn lại. Tương lai đang rộng mở phía trước nhưng tai nạn đã khiến cánh cửa đó khép lại và gia đình nhỏ của tôi đang tròn thành khuyết…
Nói đến gia đình, thường mọi người hay nhắc tới những điều tròn trịa và trọn vẹn nhất, bởi những điều không mấy đẹp đẽ con người ta thường giấu diếm “Đẹp phô ra, xấu xa đậy lại”. Bản thân tôi không giấu nhưng cũng không muốn nhắc tới. Bởi khi nhắc tới, ở đâu đó nơi trái tim vẫn nhói một nỗi đau khó tả, viết gì đây khi gia đình nhỏ bé của mình không trọn vẹn?
Khi còn nhỏ, gia đình tôi tuy không giàu có nhưng bố mẹ thương anh em tôi, lo cho ăn học đủ đầy. Bố mẹ tôi thương yêu nhau nhưng như các cụ nói“khắc khẩu” nên cứ ngồi với nhau là hay xảy ra tranh luận. Thế nhưng mẹ tôi tần tảo, biết dung hòa mọi thứ nên gia đình vẫn ấm êm. Cũng có thể do mẹ tôi là người chịu nhịn “một sự nhịn, chín sự lành” – mẹ hay nói thế với chúng tôi. Cái sự nhịn ấy cũng ăn sâu vào tâm trí tôi để có lúc tôi bị nói là “ngu”, nhưng có sao, miễn gia đình hạnh phúc.

Thế nhưng cuộc đời không ai biết trước chữ ngờ, tôi gặp nạn khi cuộc đời còn khá trẻ. Tai nạn ấy khiến tôi phải ngồi xe lăn vĩnh viễn suốt quãng đời còn lại. Tương lai đang rộng mở phía trước nhưng tai nạn đã khiến cánh cửa đó khép lại và gia đình nhỏ của tôi đang tròn thành khuyết. Nhiều người nghe chuyện sẽ xót xa, thương cảm, thậm chí chửi rủa người đàn ông của tôi. Với tôi ban đầu cũng có những suy nghĩ đó nhưng thời gian cho tôi ngẫm lại.
Hạnh phúc gia đình ư? Nó phải được vun vén từ hai phía, nếu chỉ một bên xây, một bên phá liệu có bền? Và hạnh phúc gia đình cũng được quyết định bởi nhiều lý do, tình nghĩa thôi chưa đủ, vật chất thôi cũng chẳng bền. Có những lúc tôi tự tìm lý do biện hộ cho một nửa của tôi, có lẽ tai nạn khiến tôi không thể làm tròn bổn phận một người vợ nên người đàn ông ấy đi tìm nửa khác? Chắc chắn là lý do đó rồi, một người vợ không làm tròn nghĩa vụ thì sao giữ được gia đình, tôi đã nghĩ như vậy. Hoặc hoàn cảnh khiến cho con người ta thay đổi, khó khăn, gánh nặng quá khiến họ chẳng thể vượt qua. Rất, rất nhiều lý do tôi tự đưa ra để an ủi chính tôi, để khiến tôi yên bình trong suy nghĩ. Tự an ủi bản thân để có sức khỏe tiếp tục sống sau biến cố, không có chồng nhưng tôi còn con kia mà.
Có người hỏi tôi sao có thể “sống” như thế được khi cả chục năm chúng tôi ai có cuộc sống của người ấy mà không ly hôn? Vì còn yêu hay còn vương vấn điều gì? “Nằm trong chăn mới biết chăn có rận” các cụ ta đã từng nói như thế. Chúng tôi chẳng còn là gì của nhau, thậm chí như người dưng, nhưng giữa chúng tôi còn con. Sẽ có người bảo thời đại nào rồi, sao không ly dị đi, con lớn nó sẽ hiểu. Nhưng mọi người đâu biết rằng với sức khỏe như tôi, không thể làm gì để phục vụ bản thân chứ đừng nói nuôi con. Tôi hoàn toàn không có quyền nuôi con vì không đảm bảo kinh tế mà với tôi, con là tất cả, tôi đành “nhịn” để được gần con.
Khi người ta rời xa tôi, tôi giận nhưng nghĩ kĩ tôi lại thầm cảm ơn họ. Sự việc đó như một cú huých để tôi không còn đắm chìm trong đau khổ, nó như động lực giúp tôi quay trở lại với cuộc sống, với công việc quay cuồng. Khi không còn chỗ dựa ta phải tự đứng lên, khi khó khăn ta phải đối mặt. Sự bình tĩnh suy xét sẽ cho ta những quyết định đúng đắn và ta sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình.
Hạnh phúc gia đình đâu chỉ đến từ tình yêu của một nửa còn lại, nó đến từ những điều nhỏ nhất. Hạnh phúc của tôi là nụ cười và sự trưởng thành của con, hạnh phúc của tôi là có sức khỏe, có công việc để chính cha mẹ mình yên lòng nơi suối vàng. Hạnh phúc của tôi là tìm thấy đam mê trong công việc, trong cuộc sống và biết buông bỏ những gì không là của mình sẽ khiến ta yên bình.
Trăng còn có khi tròn khi khuyết, gia đình cũng muôn hình vạn trạng. Không phải tôi không cần một người đàn ông bên cạnh để dựa vào, để sẻ chia nhưng không phải vì họ mà tôi cứ mãi buồn chán, dằn vặt. Ngoài kia có rất nhiều bà mẹ đơn thân vẫn hạnh phúc theo cách của họ. Tôi không cổ súy làm mẹ đơn thân nhưng để làm một bà mẹ như thế họ đều có lý do chính đáng của bản thân và họ vẫn tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
Một bà mẹ đơn thân có thể vừa đóng vai trò làm bố, vừa làm mẹ nhưng họ hạnh phúc vì điều đó bởi họ có thể làm chủ mọi thứ, làm chủ bản thân và làm chủ chính hạnh phúc họ đang có. Hạnh phúc sẽ đến từ những điều giản dị và nhỏ bé, biết mở lòng mình nó sẽ lớn lao cho dù gia đình bạn tròn hay khuyết.
Lê Hà (Hà Nội)
CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021”
Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021
Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi
- Băng Di: “Thanh xuân chỉ có một, phụ nữ hãy gợi cảm khi có thể”
- Generali dẫn đầu về trải nghiệm khách hàng tại Việt Nam
- Tưng bừng chào đón sự trở lại của Fujiya Sushi Dalat tại Golf Valley Hotel
- Puma mang sàn catwalk đến cửa hàng Vincom đồng khởi có quy mô lớn thứ 4 Đông Nam Á
- MV Có em đời bỗng vui – La Roche Posay gửi gắm thông điệp sống tích cực đến mọi người
Chúc bình an nhé.
Thương chúc mẹ con chị luôn mạnh khoẻ vạn sự hanh thông
Chúc gia đình chị luôn Bình an – hạnh phúc