Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021 – Đôi bàn tay của má

Đôi bàn tay gân guốc, đầy chai sạn. Đôi bàn tay không còn nguyên vẹn. Đôi bàn tay cũng đã nhuốm màu thời gian. Nhưng đôi bàn tay ấy đã, đang và sẽ luôn yêu thương, chăm lo cho từng thành viên trong gia đình.

Ngày đầu tháng 10 năm 2007 (âm lịch), một thành viên nhỏ trong gia đình ra đi. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt đen nhẹm, lấm tấm đồi mồi của má. Đôi bàn tay của má liên tục lau nước mắt nhưng vẫn thoăn thoắt để chu toàn hậu sự cho đứa con trai duy nhất. Em tôi bị bệnh down bẩm sinh lại mắc chứng suy thận giai đoạn cuối. Nhiều tháng ở bệnh viện tỉnh và hơn một tháng chạy chữa ở Bệnh viện Nhi đồng 1 vẫn không níu giữ lại sinh mạng bé nhỏ ấy. Những ngày cuối cùng, máu chảy nhiều từ hậu môn và em gầy trơ xương. Nước mắt má cũng đã cạn. Má không còn khóc nữa mà chỉ luôn cận kề bên em để chăm sóc và chở che. Má nói rằng: “Chỉ mong em ra đi thanh thản, chứ nhìn thấy em đau đớn vật vã vì căn bệnh, má đau lắm”. Bàn tay má khẽ chạm lên ngực. Rồi em cũng ra đi. Khuôn mặt trắng bệch nhưng yên bình. Má khẽ chạm vào em lần cuối đề từ biệt con trai. Con hãy ra đi nhé con trai của mẹ! Mẹ sẽ mạnh mẽ để vượt lên tất cả, cùng ba chăm lo cho chị và em. Con ra đi bình an và kiếp sau đừng bệnh tật như vậy nữa nhé! Nếu được hãy tiếp tục làm con của mẹ!

doi-ban-tay-cua-ma-01
Gia đình 5 thành viên

Cuốn album hứng lấy giọt nước mắt của má khi nhìn vào tấm hình ngày xưa. Ngồi bên cạnh, tôi như cảm nhận được cái run run và đôi mắt rơm rớm lệ. Khẽ cầm tay má, tôi chỉ muốn nói rằng: “Má ơi, em đã ra đi thanh thản và chúng con yêu má nhiều lắm”. Bất chợt, bao nhiêu ký ức về những lần tai nạn lao động khiến tay má bị thương tật lại hiện về trong tôi.

Lúc trước, má là công nhân xưởng dệt. Từ khi xưởng đóng cửa, má vất vả mưu sinh với rất nhiều nghề. Từ bán vé số, bán đồ ăn sáng, nước mía ở vỉa hè, giữ trẻ đến nấu cơm cho công nhân làm việc trong công trường ở một xã vùng sâu vùng xa – Kon Thụp, Mang Yang, Gia Lai. Mỗi công việc, má đều cố gắng để kiếm tiền cùng ba lo cho mấy đứa con ăn học. Cũng vì thế mà đôi bàn tay của má ngày càng thô ráp, đầy chai sạn. Nhớ nhất là quãng thời gian má bán nước mía trên đường Duy Tân.

Ngày ấy, tôi học cấp 2. Sáng đi học, chiều tôi về phụ ba má bán nước mía. Chưa bao giờ tôi thấy tủi thân vì điều này. Ngược lại, tôi lại tự hào với thương hiệu “Nước mía Duy Tân“ mà ba má đã gầy dựng. Những ly nước mía mát lạnh, ngon ngọt đem lại cảm giác sảng khoái cho khách trong những bữa trưa nắng gắt là điều má cảm thấy tự hào với công việc của mình. Tuy nhiên, chính công việc ấy đã gây thương tật cho đôi bàn tay của má. Hai lần bất cẩn khi xay, bàn tay của má đã bị cuốn vào ru lô máy ép mía. Tiếng răng rắc khi quay ngược ru lô kéo bàn tay má ra đến bây giờ, tôi còn cảm thấy ám ảnh. Hậu quả là ngón giữa bàn tay phải mất nửa đốt, còn ngón trỏ bàn tay trái thì không thể cử động được nữa. Những lần ấy, tôi đã khóc rất nhiều. Khóc cho má và khóc cho hoàn cảnh của gia đình mình.

doi-ban-tay-cua-ma-03
Đôi bàn tay của má

Tôi luôn yêu đôi bàn tay của má, đôi bàn tay gân guốc, đầy chai sạn, đôi bàn tay không còn nguyên vẹn, đôi bàn tay cũng đã nhuốm màu thời gian. Khi tôi xuýt xoa đôi bàn tay ấy, má hiền dịu: “Lúc còn trẻ, đôi bàn tay của má đã không đẹp. Nay có gân guốc một tý, chai sạn một tý, thô ráp một tý cũng không sao cả. Còn thương tật này thì đáng gì đâu. Chỉ cần các con được hạnh phúc, vui vẻ và thành công là được”. Với ý nghĩ ấy, đôi bàn tay của má vẫn làm việc không ngừng, vẫn chăm sóc chu đáo từng thành viên, trong đó có tôi. Đôi bàn tay của má tết bím, “cột tóc đuôi gà” cho tôi đến trường. Đôi bàn tay ấy đã nhiều lần ủi chiếc áo dài trắng để tôi chỉnh chu trong bộ trang phục truyền thống. Đôi bàn tay ấy vẫn bón cho tôi những muỗng cháo ấm nồng mỗi lần tôi nóng sốt mê man. Đôi bàn tay ấy cũng không ít lần đánh tôi lằn cả mông. Cũng đôi bàn tay ấy khẽ lau giọt nước mắt rơi ngày đưa tôi về nhà chồng. Đôi bàn tay của má đã chăm lo cho tôi suốt 32 năm qua, ẵm bồng đứa cháu trai và đến giờ lại tiếp tục nâng niu con trai thứ hai của tôi.

Má vẫn thường cười và nói với tôi rằng: “Không gì quý giá bằng gia đình! Dù nghèo đói hay bệnh tật chỉ cần các thành viên yêu thương, chăm sóc lẫn nhau thì tất cả rồi cũng sẽ qua, sẽ vượt qua hết!”. Và chưa bao giờ tôi nghi ngờ về điều đó. Chính tình yêu thương vô bờ bến của ba má, đặc biệt là sự hi sinh của má là động lực để tôi luôn cố gắng học tập, phấn đấu không ngừng để hoàn thành ước mơ còn dang dở của má và ước mơ của chính bản thân mình. Đó là ngồi ở giảng đường đại học và có một công việc đỡ vất vả hơn má. Sau bốn năm Đại học, tôi ra trường với tấm bằng đỏ. Gần một năm vật lộn với nhiều công việc khác nhau tôi đã bén duyên với nghề báo. Niềm vui rạng ngời trên khuôn mặt của má. Đôi bàn tay không tròn vẹn, đen nhẻm run run phủ lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của tôi. Có lẽ điều mà một người ba, người má nào cũng mong mỏi là con trưởng thành, có công việc ổn định và xây dựng tổ ấm cho bản thân. Và tôi tự hào, mình đã làm được.

doi-ban-tay-cua-ma-02
Gia đình của tôi

Thời gian trôi đi, cuộc sống của ba má nay đã khá hơn. Nhà cửa cũng đàng hoàng hơn, đồ đạc trong nhà đủ đầy hơn. Mọi thứ đều thay đổi, duy chỉ có bàn tay của má vẫn chai cứng, sần sùi, thô ráp và không tròn vẹn như ngày nào.

Tình cờ tôi nghe bài hát “Bàn tay mẹ” của tác giả Bùi Đình Thảo:

Bàn tay mẹ bế chúng con
Bàn tay mẹ chăm chúng con
Cơm con ăn tay mẹ nấu
Nước con uống tay mẹ đun
Trời nóng bức gió từ tay mẹ con ngủ ngon
Trời giá rét cũng từ tay mẹ ủ ấm con
Bàn tay mẹ vì chúng con
Từ tay mẹ con lớn khôn

Thật may mắn trong cuộc đời này, con vẫn còn có má!.

Hoàng Trúc (Đắk Lắk)

CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021” 

Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021

Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi

3.3 3 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
3 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Huỳnh Long
Huỳnh Long
1 year ago

Xúc động nè.

Hà My
Hà My
1 year ago

Bài viết rất cảm động. Đọc mà rưng rưng. Những gì xuất phát từ trái tim sẽ chạm đến trái tim.

Trần quốc nguyên
Trần quốc nguyên
1 year ago

Bài viết sự thật và đầy cảm xúc

3
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx