Cuối năm 2017, tôi quyết định nói với gia đình ý muốn đi du học sau khi lân la hỏi han anh chị đi trước khả năng đi du học. Hôm đó ba má không phản ứng gì nhiều, mấy tháng sau má chợt hỏi tôi:
– Suy nghĩ kĩ chưa?
Tôi đáp gọn lỏn bằng một cách cái gật đầu đầy tự tin.
– Nếu quyết định rồi thì đi. Má quả quyết nói

Sau đó là chuỗi ngày ba má tôi chật vật lo lắng giấy tờ còn tôi thì thi cử. Giữa năm 2018 tôi nhận được tin mình đậu trường đại học ở Nhật, tâm trạng háo hức chuẩn bị khăn gói lên đường. Ngày đó với một trái tim tuổi trẻ, 21 tuổi – tôi chỉ muốn bản thân mình được đặt chân tới những chân trời trời hiện đại, mới lạ ngoài kia, tôi vượt qua bao nhiêu kì thi, vượt qua hàng ngàn ki lô mét chỉ để xa gia đình.
Tôi nhận ra gia đình quan trọng là khi, tôi nhận ra du học không chỉ màu hồng như những tấm hình hào nhoáng, sang chảnh người ta đăng đầy trên mạng. Cuộc sống du học của tôi đa dạng sắc màu, trắn đen hồng xám đủ cả. Khi đi du học, tức là cơm áo gạo tiền, sinh nhai hằng ngày đều phải tự mình nghĩ tới. Tự chuẩn bị bữa ăn, dọn dẹp, giặt giũ, mọi thứ đều phải chính tay mình làm, hôm nay để nguyên thì ngày mai hay một tuần sau nó vẫn như vậy. Khoảng thời gian đầu tôi bị khủng hoảng tài chính vì không biết cách chi tiêu, thế là ba má phải tức tốc gửi tiền sang “giải cứu”.
Tôi nhận ra gia đình quan trọng là khi, sau một năm sống ở xứ người dần trở nên quen thuộc với mọi thứ, tôi không còn hoảng loạn mỗi khi giải quyết vấn đề. Bản thân cũng luôn đặt ra một nguyên tắc riêng rằng, cho dù thế nào đi nữa cũng phải có ít nhất 2 ngày không đi làm thêm để gọi điện về cho gia đình. Chúng tôi mỗi lần đều gọi điện hàng giờ đồng hồ, đôi khi chỉ mở camera rồi để đó, ai làm việc nấy nhưng khi cần kể chuyện gì thì vẫn có thể giao tiếp với nhau. Du học là khi, cả ngày đi học rồi đi làm rất mệt mỏi, là rất ấm ức nếu chẳng may hôm đó gặp khách hàng khó tính. Mỗi lần mở máy lên nhận được gần chục tin nhắn, má tôi từ lúc biết chơi “phây búc” lúc nào cũng chia sẻ qua tin nhắn nào là “Má thấy vui má gửi cho con coi”, nào là tin tức hay là hình đi chơi, đôi khi lại là hình bông hoa nào đó đẹp đẹp thấy ngoài đường, ôi thôi đủ thứ trên đời. Không phải vì ba má tôi không có bạn bè, mà có thể khi thấy những điều hay ho vui vẻ người đầu tiên họ nghĩ tới là là tôi, vì vậy dù có lúc thấy phiền ơi là phiền, tôi cũng không dám hằn học. Nó nhắc tôi nhớ lại hình ảnh ba má mệt mỏi và bực bội khi cả ngày lăn lộn mưu sinh ngoài kia, nhưng về nhà vẫn phải nghe những câu hỏi tại sao hay những lúc tôi kêu ca phàn nàn vì những chuyện không đâu.
Tôi nhận ra gia đình quan trọng là khi, ngày trước tôi vẫn cảm thấy khó chịu khi ba má tôi hay giúp hết người này tới người kia, làm những chuyện bao đồng không đâu, ấy vậy mà khi sống một mình ở nơi xa lạ ngót gần 2 năm, gặp khó khăn cũng không ít nhưng lần nào cũng được người lạ giúp đỡ. Có thể nói cuộc sống ở xứ người của tôi cũng khá suôn sẻ, tôi hay kể cho má nghe những chuyện như vậy và má bảo rằng: “Đó là lý do má hay giúp người ta, vì nghĩ nếu sau này tụi bây đi đâu cũng được người ta thương người ta giúp”. Từ ngày đó tôi cũng thay đổi hơn, nhiệt tình giúp đỡ mọi người và họ cũng lại đáp lại bằng những món quà nho nhỏ đáng yêu, hay nhưng cái bánh cái kẹo. Cũng có những người sợ tôi sống xa nhà sẽ có những lúc tủi thân nên lúc lễ tết, sinh nhật cũng mang quà cho tôi. Cảm giác ấm lòng không thể nào tả hết.
Tôi nhận ra gia đình quan trọng là khi, lần tôi về nước chơi vào kì nghỉ dài, ba với em trai thay phiên hộ tống tôi đi hết chỗ này đến chỗ kia, ăn hết món này đến món kia, tôi đòi ăn món gì má cũng nấu món đó, cả gia đình ngồi quây quần bên mâm cơm đạm bạc. Cảm giác gần gũi và quen thuộc, bù đắp cho những tháng ngày vừa ngồi ăn cơm một mình vừa viết luận văn.

Tôi nhận ra gia đình quan trọng là khi, tôi nói với má tôi muốn thử kinh doanh nhỏ, má không nói gì rồi cũng rót cho tôi một số vốn nho nhỏ, đương nhiên với một đứa chưa trải đời như tôi cầm tiền ra thương trường thế là hết vốn, tôi bỏ ý định sau một tháng theo đuổi. Một tháng sau má hỏi tôi tình hình kinh doanh thế nào, tôi chỉ dám thú thật, rồi má cười một giọng điệu rất sảng khoái, như biết tỏng rồi vậy. Gia đình tôi là một gia đình bình thường như bao gia đình khác, nhưng từ nhỏ ba má không hề bắt ép tôi theo một khuôn khổ nào cả, họ để cho tôi tự do suy nghĩ, tự do quyết định và không hề phản đối điều gì quá gay gắt. Nếu mà nói chiều tôi cũng đúng nhưng tôi không hư, việc để cho tôi tự do quyết định mọi thứ trong cuộc đời mình khiến tôi luôn mang cảm giác trách nhiệm và thận trọng hơn với những gì mình chọn. Và tôi tin, ngoài kia chẳng có ai hoàn toàn tin tưởng mọi thứ về tôi như gia đình.
Người ta nói, du học là để trưởng thành, đúng vậy. Chưa cần phải nói về những vấn đề nào khác cao xa, khi bạn nhận ra gia đình là quan trọng nhất thì bạn đã trưởng thành. Nỗi nhớ gia đình của tôi không phải là những cơn sóng lớn, mà là những thoáng gợi nhớ qua những thói quen sinh hoạt cuộc sống hằng ngày của chính mình hoặc nhìn thấy những điều mình đã từng bỏ lỡ thông qua những người khác. Và tôi cũng cảm thấy tự hào và vững lòng khi ở nhà vẫn có những người luôn tin tưởng và chờ đợi mình.
Aichi – Nhật Bản – 4/6/2020
Kiều Khanh
BEAUTYLIFE PHÁT ĐỘNG CUỘC THI “VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VIỆT NAM” VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2020”
Thời gian: Từ 20/5/2020 – 20/06/2020
Nhân kỷ niệm 19 năm Ngày Gia đình Việt Nam (28/6/2001 – 28/6/2020), Tạp chí Beautylife phát động cuộc thi “Viết về Gia đình Việt Nam 2020” với chủ đề: “Gia đình của tôi”. Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, cuộc thi còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Độc giả dự thi có bài viết được chọn đăng sẽ nhận được nhiều phần quà giá trị từ BTC
Thông tin chi tiết tại: https://bit.ly/2Zp9drW
- Bài dự thi Nhật ký 15 ngày sống chậm: Giai điệu lạ trong bản tình ca
- Kiêu hãnh khoe cá tính, thách thức giới hạn cùng Kérastase Chroma Absolu
- Chiều đông lộng gió – bộ sưu tập “Fall winter 2020” của NTK Thảo Nguyên
- Corallo – Ẩm thực phong cách Địa Trung Hải
- Café Central Villa Pasteur kể câu chuyện ẩm thực Việt – Ý