Gia đình chúng tôi chỉ vỏn vẹn có ba thành viên, nhưng lại là một ban nhạc. Ba là một cây guitar cự phách; mẹ không chỉ sở hữu “giọng ca vàng” mà còn chơi đàn tranh tuyệt diệu. Nối gót ba mẹ, tôi học đàn piano, nhưng rồi thấm đẫm hồn dân tộc nên đã sử dụng thành thạo sáo trúc, đàn bầu, đàn đá.

Những ngày tôi còn bé, mạng xã hội chưa “lên ngôi” như bây giờ nên “món ăn tinh thần” của nhà tôi vẫn là “hát cho nhau nghe”. Bài hát cả ba người chúng tôi đều yêu thích là “Ba ngọn nến lung linh”:
Ba là cây nến vàng; mẹ là cây nến xanh; con là cây nến hồng; ba ngọn nến lung linh; thắp sáng một gia đình.
Gia đình, gia đình; ôm ấp ta những ngày thơ; cho ta bao nhiêu niềm thương mến. Gia đình, gia đình; vương vấn bước chân gia đình; ấm áp trái tim quay về.
Gia đình, gia đình; ôm ấp ta những ngày thơ; cho ta bao nhiêu niềm thương mến. Gia đình, gia đình; bên nhau mỗi khi đơn độc; bên nhau đến suốt cuộc đời.
Lung linh, lung linh tình mẹ, tình cha
Lung linh, lung linh cùng một mái nhà
Lung linh, lung linh cùng buồn cùng vui
Lung linh, lung linh hai tiếng gia đình….
Gia đình chúng tôi tài hoa, đàn hay, hát giỏi như vậy sao chúng tôi lại không nổi tiếng, không sống được đàng hoàng bằng lời ca, tiếng hát? Đó là sự trớ trêu của số phận, là tiếng nức nở của đời tôi từ khi tôi bắt đầu biết nhìn gương soi mặt!

Là cha mẹ, ai sinh con ra cũng mong con lành lặn, xinh xắn như những thiên thần trong giấc mơ của họ. Ba mẹ tôi cũng thế! Cặp đôi này từ thời đi học đã là “trai tài gái sắc”, là niềm ao ước của bạn bè đồng môn. Vượt qua bao sóng gió từ phía hai gia đình, cuối cùng họ cũng đến với nhau và cho ra đời một đứa con gái là tôi. Mẹ tôi hiếm muộn đường con cái lại sanh rất khó. Thế mà “thiên thần bé nhỏ” của mẹ đã làm mẹ ngỡ ngàng đến sắp xỉu khi nữ hộ sinh trao cho mẹ một em bé với vết bớt đỏ thật to ngay trên phần má.
Dù bác sĩ đã động viên hết lời rằng vết bớt này không ảnh hưởng tới sức khỏe cháu bé, chỉ gây mất thẩm mỹ, nhất là khi xuất hiện ngay trên gương mặt, nhưng ba mẹ tôi gần như suy sụp, lo lắng. Của đáng tội, trái với nỗi buồn vết bớt, ba mẹ tôi dường như “được ơn trên” khi mọi đường nét trên gương mặt tôi càng lớn càng xinh đẹp: khuôn mặt trái xoan, mũi dọc dừa, mắt hai mí với hàng mi cong vút, chân mày lá liễu, làn da trắng sáng. Tuy vậy, để tránh cho tôi bị sốc, nhà tôi, đặc biệt trong phòng ngủ của tôi không bao giờ có chiếc gương soi.
Tôi còn nhớ, những ngày đi học mầm non của tôi là chuỗi ngày u buồn, chán ngắt vì không đứa trẻ nào trong lớp chơi cùng, thậm chí đến gần tôi. Chúng kháo nhau, đứng gần tôi sẽ dễ bị lây “cái mặt quỷ” đó! Ngày nào đi học về tôi cũng khóc, tôi không muốn đến lớp, dù ba mẹ tôi dụ ngọt đến đâu. Từ khi nhận biết nỗi khổ của mình, tôi càng ngày càng tự ti, sống khép kín đến tự kỷ.
Tội nghiệp ba mẹ tôi đã kiên nhẫn và hy sinh đến đồng bạc cuối cùng trong nhà để đưa tôi đi khắp hang cùng ngõ hẻm, mọi bệnh viện, phòng khám… nhằm xóa mờ vết bớt của tôi, nhưng kết quả vẫn chưa được như ý. Mười sáu năm sau, may mắn cho tôi khi gia đình quyết tâm điều trị nên hợp tác tốt với các bác sĩ đồng thời tiến bộ của y học qua cách bắn laser đã giúp vết bớt của tôi phai dần, trả lại cho tôi làn da gần như người bình thường. Tuy nhiên vết bớt trên mặt giảm đi nhưng để lại tổn thương mắt dưới dạng bớt đen trong lòng trắng của mắt.
Nói một cách nào đó, tôi vẫn là một cô gái tật nguyền thì làm sao tôi có thể tự tin bước ra đời một cách hiên ngang, cao ngạo dù tôi đầy đủ tài năng, đạo đức? Ba mẹ tôi cũng vậy, họ ít khi nào khoe về con cái, chẳng khuyến khích tôi năng động trong mọi sinh hoạt cộng đồng vì sợ tôi bị tổn thương.
Đáp lại tình thương, sự hy sinh cao cả của ba mẹ, tôi tự học nhiều thứ, giỏi giang công dung ngôn hạnh. Tôi làm bánh rất ngon, nấu ăn thật giỏi, thêu thùa may vá xuất sắc. Tôi thuần thục ba ngoại ngữ Anh, Pháp, Hoa; sử dụng vi tính điêu luyện. Nhưng thế giới của tôi là gia đình, là những món ngon nấu cho ba mẹ, là các phần bánh ngọt ngào để ba mẹ đem đến cơ quan cho đồng nghiệp; là chiếc khăn tay thêu đẹp đẽ cho ba; chiếc khăn quàng cổ đan thật điệu đàng cho mẹ mỗi khi trời trở gió…
Tôi ít nói nhưng không ngu khờ như mọi người nghĩ. Mỗi khi ba mẹ vắng nhà, tôi lại như cô tiên thoát ra từ quả bí để hô biến mọi việc nhà gọn gàng, sạch sẽ như khách sạn 5 sao. Tôi nấu ăn, làm bánh để chờ ba mẹ cùng về thưởng thức.

Để bớt cô đơn, để không gian ngôi nhà thêm phần lung linh, huyền diệu, ấm áp tôi đã cậy nhờ đến ánh nến thơm mang lại nguồn năng lượng tích cực, tuyệt vời. Ánh nến nhẹ nhàng với mùi thơm dịu nhẹ đã giúp tôi giải tỏa căng thẳng, xua tan mệt mỏi và kích thích trí óc tập trung tốt hơn. Đặc biệt ngọn nến thường xuyên gợi nhớ ký ức trong tôi, xoa dịu những căng thẳng, cải thiện tâm trạng chán chường.
Nó cũng cải thiện tình trạng khô da, viêm khớp hay các bệnh về mắt, giúp cơ thể luôn được thoải mái, phòng tránh nhiều bệnh về đường hô hấp. Các nhà khoa học đã chứng minh hương thơm tỏa ra từ nến vừa có khả năng kích thích các giác quan luôn được nhạy bén vừa giúp trí óc luôn tỉnh táo, thoải mái và điềm tĩnh dù đang bận rộn. Nến thơm còn giúp ổn định giấc ngủ rất tốt, hỗ trợ việc tập trung thiền của tôi.
Tôi là một đứa con tinh tế, biết ba mẹ bận việc vì ai cũng là người thành đạt ngoài xã hội. Tôi chỉ dám đặt lên bàn ăn mỗi ngày ba ngọn nến: ba màu vàng, mẹ màu xanh, con màu hồng. Trước mỗi bữa ăn, tôi đốt nến cho mình. Lâu lâu chỉ cần ba mẹ nhìn vào các ngọn nến, thấy màu nào còn nhiều thì đủ hiểu thời gian ba mẹ dành cho con đến đâu mà tự điều chỉnh! Thỉnh thoảng, tôi nghe ba tôi nói: Sao tiếng đàn của con ray rứt quá vậy? Chắc lâu rồi ba không đàn cùng con phải không? Mẹ cũng thế: chắc lâu rồi mẹ không hát với con?
Cao Ngọc An Khang (TP. HCM)
BEAUTYLIFE PHÁT ĐỘNG CUỘC THI “VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VIỆT NAM” VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2020”
Thời gian: Từ 20/5/2020 – 20/06/2020
Nhân kỷ niệm 19 năm Ngày Gia đình Việt Nam (28/6/2001 – 28/6/2020), Tạp chí Beautylife phát động cuộc thi “Viết về Gia đình Việt Nam 2020” với chủ đề: “Gia đình của tôi”. Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, cuộc thi còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Độc giả dự thi có bài viết được chọn đăng sẽ nhận được nhiều phần quà giá trị từ BTC
Thông tin chi tiết tại: https://bit.ly/2Zp9drW