10 năm trước, khi cả nhà đang sống vui vẻ hạnh phúc thì bỗng một ngày, Bố bảo sao cái tay Bố bị ngã mà nó cứ sưng lên mãi, uống bao nhiêu thuốc, rồi tiêm, nó cũng không đỡ, càng ngày càng sưng to như tay voi. Bố vốn là bác sĩ, lại có thói quen chăm sóc sức khỏe nên hầu như chưa bao giờ phải vào bệnh viện cho tới thời điểm đó, các bệnh thông thường Bố đều tự điều trị uống, tiêm, chưa bao giờ phải phiền đến bệnh viện, con cái.
Chị em tôi vội vàng đưa Bố vào bệnh viện Bạch Mai khám. Tôi như bị sét đánh ngang tai khi cầm kết quả – ung thư phổi giai đoạn cuối. Bác sĩ bảo phổi trắng hết rồi, đưa ông về, không thể can thiệp gì được nữa. Nhìn Bố mà không dám nói lời nào, tôi lẳng lặng dấu tờ kết quả, đưa Bố về nhà rồi hằng ngày cứ của ngon vật lạ ở đâu là tìm mua bằng được, để Bố ăn uống, thưởng thức vì không biết ngày nào còn nhìn thấy Bố trên đời.

Bố vốn là người yêu lao động, cả cuộc đời Bố chỉ cặm cụi với công việc, kiếm tiền nuôi đàn con đông đúc, đến ngoài 80 tuổi Bố vẫn không chịu ngừng làm việc, vì vậy, Bố cũng dành dụm được một số tiền cho lúc ốm đau tuổi già để khỏi khó khăn cho các con. Ngày Bố đồng ý nghỉ hưu (84 tuổi), Bố đã đưa hết cho tôi gửi tiết kiệm và cất giữ. Thương bố, chị em chúng tôi không bao giờ dùng đến những khi bố trở bệnh nặng để bố không biết mình mang trọng bệnh… Ngày Mẹ mất, Bố cũng bảo để Bố lo liệu hết, đám tang, đám giỗ, chuyển mộ mẹ, không dịp nào Bố chịu để các con phải lo.

Các con thương Bố lắm, bây giờ ai cũng có gia đình riêng ổn định rồi, muốn Bố được thoải mái đi du lịch đó đây, bù đắp lại những tháng ngày lao động miệt mài, nhưng lúc nào Bố cũng cười bảo Bố không cần. Sau khi lo cho con cái trưởng thành, từng đồng tiền tích lũy được, Bố chi dùng đều rất mực thước. Cần tiêu là bao nhiêu Bố cũng tiêu, cần giúp ai là Bố giúp, từ bạn bè, đồng nghiệp, học trò cho đến họ hàng, nhưng với bản thân, Bố luôn tính toán để sao cho đủ đến khi mất mà không phiền đến con cái.
Tôi là chị lớn trong nhà, các em cũng ở quanh quẩn gần nhau, Bố lại chọn ở với vợ chồng tôi. Nhiều lúc thương Bố lắm, ông vốn là người phóng khoáng, nay phải sinh hoạt trong một căn phòng nhỏ giữa đô thị ngột ngạt, nhưng Bố nhanh chóng thích nghi, ông nhờ các cháu mua cho ông vài giò lan, mấy cây hồng, cây nhài để hàng ngày ông chăm, ông tưới. Ông cố tạo niềm vui với những cuốn sách và hằng ngày tự chăm lo sức khỏe bản thân, tập thể dục, tự nấu nướng, ăn uống đầy đủ dinh dưỡng, đúng giờ mà không bao giờ chịu phiền bất cứ sự giúp đỡ của con cháu.
Năm đó, chị em tôi năn nỉ mãi Bố mới chịu cùng đi với vợ chồng tôi vào Sài Gòn thăm cô em gái út. Sài Gòn thì Bố chẳng lạ, năm 1975 khi vừa giải phóng, Bố là một trong những cán bộ đầu tiên từ miền Bắc vào tiếp quản và sống mấy năm nên Bố có rất nhiều kỷ niệm. Vợ chồng em gái mừng lắm, xin nghỉ phép hẳn 10 ngày để đưa Bố đi chơi. Sài Gòn trong mắt Bố giờ thật lạ. Đường xá cũng khác xưa, chị em tôi dành hết thời gian đưa Bố thăm thú khắp nơi, đãi Bố đủ thứ mới lạ, đưa Bố lên uống Cafe Bitexco ngắm cảnh toàn thành phố,… nhưng Bố bảo vẫn thích Thảo Cầm Viên, vì nó còn giữ được nhiều cảnh cũ. Nhà em gái ở ngoại ô, có không gian thoáng đãng, mỗi sớm mai thức giấc Bố lại ra bancon ngắm hoa, nghe chim hót và ngắm bình minh lên. Bố vẫn giữ nguyên thói quen thanh lịch của người Hà Nội xưa trong cách ăn mặc, nói năng, thưởng thức, nuôi dưỡng tâm hồn.


Trải qua 10 năm chiến đấu cùng bệnh ung thư, 3-4 lần thập tử nhất sinh nhưng Bố vẫn nỗ lực, không chịu đầu hàng để trở về cùng con cháu.
Ở gần Bố trong nhiều năm, tôi càng học được nhiều từ cách sống của Bố. Có những lúc bệnh trở nặng tưởng chừng không qua khỏi, Bố chỉ nằm thiêm thiếp trên giường, tôi biết Bố đau đớn lắm, nhưng khi định xoa bóp cho Bố dễ chịu, Bố gạt tay bảo Bố không đau. Có lẽ Bố thấy tôi đã lớn tuổi nhiều bệnh tật nên không muốn tôi vất vả. Bệnh tật không đánh gục được Bố hết lần này đến lần khác không phải là phép tiên, mà chính là do nội lực từ bên trong của Bố. Chỉ khi liệt giường Bố mới chịu nằm, khi nhúc nhắc được là Bố cố gắng gượng dậy tập tành, tự làm việc nhà, chăm sóc cá nhân. Có lẽ điều đó làm Bố hồi phục rất nhanh sau những cơn bạo bệnh.

Năm nay Bố đã 93, bước vào tuổi xưa nay hiếm. Khi tôi viết những dòng này thì Bố đang trong những ngày đau đớn vật vã vì những biến chứng. Những cơn thắt tim, chèn phổi mỗi ngày càng diễn ra dày đặc hơn, nó làm cho Bố tím tái, co giật, chúng có thể đưa Bố đi bất cứ lúc nào. Bố như biết trước mọi việc, dặn dò con cái, chào tạm biệt những người họ hàng rất thanh thản, dường như Bố đã chuẩn bị cho chuyến đi từ lâu rồi.
Bố, hình ảnh Bố trong chúng con mãi mãi là một người Cha, người Ông luôn lạc quan, vui vẻ, hài hước, nhưng quyết đoán trong tất cả mọi việc rất sáng suốt. Bố đã truyền cho chúng con những bài học sống, cách đối nhân xử thế trong đời.
Với con, Bố là ông Bụt sống trong nhà!
Nếu như có kiếp sau, con xin lại được làm con của Bố. Bố nhé!
Hà Nội tháng 5-2020
Huân Nguyễn
BEAUTYLIFE PHÁT ĐỘNG CUỘC THI “VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VIỆT NAM” VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2020”
Thời gian: Từ 20/5/2020 – 20/06/2020
Nhân kỷ niệm 19 năm Ngày Gia đình Việt Nam (28/6/2001 – 28/6/2020), Tạp chí Beautylife phát động cuộc thi “Viết về Gia đình Việt Nam 2020” với chủ đề: “Gia đình của tôi”. Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, cuộc thi còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Độc giả dự thi có bài viết được chọn đăng sẽ nhận được nhiều phần quà giá trị từ BTC
Thông tin chi tiết tại: https://bit.ly/2Zp9drW
- 7 tips cho phòng ngủ đẹp mang đến một không gian sống tràn đầy hứng khởi
- Khói Lam Chiều – kênh ẩm thực miền Tây đẹp đến nao lòng
- Việt Nam chính thức tiêm vắc xin COVID-19 của AstraZeneca
- Wonder Woman 1984: Nữ Thần Chiến Binh – Đằng sau một bom tấn siêu anh hùng là 5 bài học quý giá
- Khai mạc Đường hoa Nguyễn Huệ Xuân Canh Tý 2020