Gia đình – Tổ ấm tràn đầy yêu thương, nơi chứa đựng những hy sinh, nâng bước để tôi trưởng thành hơn. Mỗi khi cuộc sống có bao vất vả, áp lực chỉ cần chạy về thắp nén nhang cho ba, ngồi trò chuyện với má là tôi thấy nhẹ lòng.
Ở tuổi xế chiều, má luôn trông ngóng và dõi theo từng bước chân của đàn con để cùng vui, cùng hạnh phúc và xen lẫn tự hào khi biết những đứa con của mình dù ở xa hay gần đều thành đạt, hạnh phúc. Má đã hoàn thành sứ mệnh của một người mẹ tuyệt vời trong lòng con!
Ký ức thời ấu thơ
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình khó khăn có 8 anh em, 6 anh trai và 1 chị gái. Nhà nghèo, ba má tảo tần ngày đêm buôn bán nhỏ, chẳng có nhiều thời gian để quan tâm, chăm sóc nên anh chị em ở nhà cứ “đứa lớn lo cho đứa nhỏ”.

Sau một ngày làm việc mệt nhoài trở về nhà, thường là những tiếng gắt gỏng của má và những trận đòn roi của ba, các anh chị thường xuyên bị đòn. Còn tôi, có lẽ là con út nên bị đòn ít hơn các anh chị.
Những thiếu thốn về cái ăn, cái mặc khiến tôi ghi nhớ mãi. Tôi vẫn còn nhớ như in bữa cơm hôm ấy, vì còn ít gạo nên má nấu độn chung với khoai và kho khô quẹt nước mắm. Dọn ra, ai nấy nhìn nồi cơm khoai rồi lẳng lặng ăn không nói lời nào. Chị hàng xóm vô tình qua chơi, thấy vậy về nhà bới tô cơm nguội và chén cá kho tiêu đem qua cho, thế là mỗi người chia nhau được thêm vài muỗng và miếng cá. Chợt chạnh lòng và mừng rơi nước mắt!

Các anh đi học, vì cùng trang lứa nên thường mặc đồ khín của nhau, tôi cũng chỉ 2 bộ đồ đổi qua đổi lại. Ngại nhất là những giờ sinh hoạt chủ nhiệm, cảm giác mặc cảm vì chưa đóng học phí nên lúc nào tôi cũng cúi gằm mặt xuống bàn.
Nhìn cảnh nhà thiếu trước hụt sau, các anh chị lớn định nghỉ học để đi làm thuê phụ giúp gia đình, rồi hàng xóm hay những người quen cũng kêu Má cho con đi làm đi chứ nuôi gì nổi! Bỏ tất cả ngoài tai, Má kiên quyết không chịu và luôn động viên đàn con phải cố gắng học bởi đó là con đường duy nhất để các con thay đổi cuộc đời!
Thế là nhiều lần má đi năn nỉ thầy hiệu trưởng để miễn giảm học phí cho con. Và cũng nhờ thầy thương tình giúp đỡ và các thầy cô trong trường cũng thương và động viên, khuyến khích. Chính vì thế, càng khiến cho 8 anh em đều quyết tâm nỗ lực không ngừng để nuôi dưỡng ước mơ, thiết thực nhất là thoát nghèo và sau đó đóng góp một phần nào đó cho xã hội.
Tuổi thơ của tôi trôi qua không được êm đềm như những bạn bè cùng trang lứa vì thiếu thốn từ vật chất đến tinh thần!

Vòng tròn tình thâm – Vượt lên nghịch cảnh
Bill Gates từng nói: “Nếu bạn sinh ra trong nghèo khó, đó không phải lỗi của bạn. Nhưng nếu bạn chết trong nghèo khó, thì đó là lỗi của bạn”. Giờ nghiệm lại câu nói đó thật thấm!
Ngày ấy, có lẽ vì ám ảnh cuộc sống cơ hàn rồi thêm tâm lý mặc cảm tự ti với bạn bè, người đời xem thường đã trở thành động lực chính cho 8 anh em. Tôi còn nhớ mình đã ghi lại hàng chữ thật to trong quyển sổ là “Chỉ có con đường duy nhất là đậu Đại học” để đặt mục tiêu cho mình.

Kết quả sau một chặng đường dài đầy chông gai, thử thách, tất cả 8 anh em đều thi đậu vào các trường đại học, cao đẳng với nhiều ngành nghề khác nhau hoặc tình nguyện đi dạy ở những vùng sâu vùng xa. Và tôi là đứa cuối cùng trong nhà may mắn thi đậu vào trường mà 2 anh trai mình đã học đúng như ước mơ của mình.
Nhớ ngày nhận tin anh hai, chị ba nhận giấy báo nhập học, má quyết định bán mấy công ruộng là tài sản lớn nhất lúc bấy giờ. Với số tiền ít ỏi, một phần trả nợ, rồi lo cho anh chị đi học xa nhà và một đàn em đang tuổi ăn tuổi lớn dưới quê.
Lay lắt mấy năm liền, rồi anh chị ra trường đi làm, tiếp tục cuộc hành trình “đứa lớn nuôi đứa nhỏ” khi đồng loạt các em lại trúng tuyển đi học. Chị gái với đồng lương ít ỏi nhưng không dám nghĩ gì cho riêng mình, dành hết tiền thay ba má lo cho em ăn học. Và đến hạnh phúc riêng của mình cũng không dám nghĩ tới dù bao chàng trai muốn hỏi cưới, bởi chị nghĩ nếu lấy chồng rồi, ai lo cho đàn em!

Mãi đến khi tôi chuẩn bị thi đại học, chị ba “bàn giao” tôi và anh Tám (đang là sinh viên) cho anh Bảy thì mới an tâm đi lấy chồng. Và tôi thật may mắn, là đứa con duy nhất trong nhà được ba đưa đi nhập học rồi dặn đủ điều, chắc có lẽ tôi là con út.
Thuở ấy, anh Bảy đi làm lương được nhiêu cuối tháng chỉ giữ lại một ít còn lại đưa hết cho tôi lên kế hoạch chi tiêu cho cả 3 anh em trên đất Sài Gòn, vừa thuê nhà vừa đủ thứ sinh hoạt phí.
Tuy nhiên, thời sinh viên của tôi rất đẹp khi được anh Bảy ngoài chuyện lo cái ăn, chốn ở, còn khuyến khích tôi tham gia các câu lạc bộ, phong trào ở trường hay Nhà văn hóa thanh niên để rèn kỹ năng. Đi đâu, thấy gì ngon lạ anh cũng mua về cho tôi, thỉnh thoảng lại mua quà tặng tôi. Còn anh Tám ít nói, nhưng quan tâm ngầm về chuyện tình cảm của tôi.
Rồi đến khi tôi ra trường đi làm, các anh chị lúc bấy giờ kinh tế đã ổn định thì ba má cũng đang già đi. Là con út, tôi không phải lo cho ai nữa thì tôi lại nghĩ về ba má và rồi quyết định theo chồng về quê sau 10 năm gắn bó trên đất Sài Gòn.
Một vòng tròn tình thâm được đan xen bằng sợi dây tình cảm thắt chặt gia đình với nhau hơn bởi: yêu thương, trách nhiệm, hy sinh và rất đỗi thiêng liêng!


Hạnh phúc là do mình lựa chọn và quyết định
Nhà có hai chị em gái, lúc nhỏ chúng tôi hàng ngày chứng kiến cảnh cãi nhau của ba má vì cơm áo gạo tiền mà không hạnh phúc trọn vẹn, đã gieo trong đầu chị em tôi bức tranh hôn nhân là một điều gì đó rất khủng khiếp, nên sau này lớn lên cũng ngại yêu và mất niềm tin vào hôn nhân đẹp.
Tuy nhiên, may mắn là những năm học đại học tôi được sống cùng với anh trai và các anh chị chung nhà trọ rất tuyệt, đã làm thay đổi tư duy của tôi về tình yêu và hôn nhân.
Tôi từng mơ ước sẽ gặp được người hòa quyện tính cách của hai anh trai mình là vừa chu đáo, tâm lý, có ý chí nghị lực như anh Bảy vừa mộc mạc, chân thành như tính cách của anh Tám. Và cuối cùng tôi đã gặp đúng người và quyết định kết hôn dù lúc ấy đã phải trải qua bao thử thách, nghịch cảnh khi yêu.

Sau 10 năm về chung nhà đến nay, những năm đầu chưa hiểu nên có nhiều trở ngại. Nhưng đến nay, tôi cảm nhận được đó là quyết định đúng đắn. Tôi cảm thấy mình may mắn khi Anh xã đã giúp tôi phát huy được vai trò làm vợ là người trợ lý trong sự nghiệp của anh ấy, và ủng hộ vai trò làm mẹ khi cùng dạy các con theo cách riêng của mình.
Vợ chồng tôi chung sở thích là học phát triển bản thân, cùng nhau xây dựng công ty theo ước mơ của mình. Bên cạnh đó, sở thích về du lịch, tham gia các lớp tâm lý thấu hiểu vợ chồng, dạy con – xem con như người bạn từ các chuyên gia…và tuân thủ nguyên tắc sống chân thành, thẳng thắn, lắng nghe, tôn trọng lẫn nhau trong gia đình. Điều đó đã giúp cho cuộc hôn nhân của tôi hiếm khi nào tranh cãi gay gắt.
Hàng năm, sau những ngày làm việc vất vả, chúng tôi định kỳ đi du lịch để thư giãn, cân bằng cuộc sống và gắn kết với các con hơn.
Và chị gái tôi cũng vậy. Chị cũng rất hạnh phúc khi quyết định chọn đúng người. Anh rể hiền, tốt bụng, tài năng và hết mực yêu thương vợ con. Sau hơn 20 năm cưới nhau, tôi cũng chưa nghe anh chị lớn tiếng hay than phiền gì về nhau.
Quả thật, niềm tin và sự lựa chọn quyết định hạnh phúc của chính mình!
Văn hóa hiếu học – nền tảng gia đình
Mấy chục năm hy sinh vất vả vì con, giờ đây Ba má tôi đã tích góp được tài sản vô giá là 16 người con dâu rể thuận hòa và 13 đứa cháu nội ngoại ngoan hiền, trong đó 3 đứa đang học Đại học.
Má bảo niềm hạnh phúc và may mắn nhất của Má là cả 8 đứa con ai giờ đều ổn định cuộc sống. Lúc nhỏ, 6 đứa con trai là lo nhất nhưng không đứa nào quậy phá và giờ đều trở thành viên chức, công chức, giáo viên, dược sĩ, kinh doanh…và các cô con dâu má cũng xem như con gái, ai cũng có công việc ổn định, hiếu thảo, thương yêu má và chăm lo cho gia đình nhỏ của mình. Thế là má mãn nguyện lúc tuổi về chiều.
Hàng năm, cứ mỗi dịp mùng 2 Tết là cả nhà tập trung đông đủ để chúc Tết ông bà, con cháu nhận lì xì và tổ chức sinh nhật chung cho cả ba và má.
Bên cạnh đó, là chương trình xét thưởng tặng quà, tặng giấy khen, học bổng dành cho các cháu học khá giỏi, biết quan tâm ba mẹ phụ giúp những việc trong gia đình. Ông bà sẽ là người đại diện trao những phần quà đó. Cho nên, các cháu rất háo hức mong chờ ngày họp mặt để được vui chơi, nhận quà và đoàn tụ cùng đại gia đình.

Cách đây gần 2 năm, Ba bị bệnh tuổi già và mất. Sự ra đi của ba để lại cho Má cùng đàn con cháu niềm đau xót vô hạn.
Ngày ba mất, vết thương lòng trong ký ức về những chuỗi ngày đau buồn trong cuộc hôn nhân không trọn vẹn của má, hay những trận đòn roi, la mắng của ba với chúng tôi thuở nhỏ dường như đã biến mất theo những giọt nước mắt tiếc thương. Thay vào đó, là mơ ước níu kéo nghĩa vợ tình chồng mấy chục năm sâu nặng, tình cha con ngọt ngào những lúc đoàn tụ vui vẻ. Nhưng….
Đó là một mất mát không có gì thay thế được!
Với tôi, quá khứ đã là lịch sử, xin khép lại và cảm ơn nó vì đã giúp mình thêm động lực hơn và sống tốt cho hiện tại để hướng về tương lai phía trước.
Giờ đây, chỉ còn lại một mình Má, tôi và các anh chị dù không nói ra nhưng ngầm hiểu là luôn muốn đem đến cho Má những gì tốt nhất trong khả năng của mình để bù đắp lại quãng đời trước đó má đã vất vả, hy sinh quá nhiều.
Bersot từng nói: “Trong Vũ trụ có lắm kỳ quan, nhưng kỳ quan đẹp nhất là trái tim của người Mẹ!”
Ngày ấy, nếu Má không dẫn dắt và chỉ dẫn về con đường học tập, chắc hẳn anh em tôi sẽ không có được như ngày hôm nay. Và truyền thống hiếu học ấy đang được các cháu trong nhà tiếp bước.
Má tuy không là người phụ nữ hoàn hảo, nhưng nếu có kiếp sau tôi vẫn ước mơ tiếp tục là con của Má. Con yêu Má nhiều!
Sông Ly (Sóc Trăng)
BEAUTYLIFE PHÁT ĐỘNG CUỘC THI “VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VIỆT NAM” VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2020”
Thời gian: Từ 20/5/2020 – 20/06/2020
Nhân kỷ niệm 19 năm Ngày Gia đình Việt Nam (28/6/2001 – 28/6/2020), Tạp chí Beautylife phát động cuộc thi “Viết về Gia đình Việt Nam 2020” với chủ đề: “Gia đình của tôi”. Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, cuộc thi còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Độc giả dự thi có bài viết được chọn đăng sẽ nhận được nhiều phần quà giá trị từ BTC
Thông tin chi tiết tại: https://bit.ly/2Zp9drW
Hay quá!?
Bài viết rất hay Trúc ơi. Đọc xong kg còn từ diễn tả luôn. Trúc hay quá
Bài viết hay quá, cám ơn tác giả đã trải lòng mình làm tôi cũng nhớ đến tuổi thơ đầy khó khăn nhưng rất tự hào