Bài dự thi: GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2020 – “Đôi chân của gia đình”

Ông ngoại đã ngoài bảy mươi, tóc bạc trắng đầu, đôi tay hằn những nếp gấp nhăn nheo và nốt đồi mồi lấm chấm. Nhìn ông là thế nhưng ông vẫn còn khỏe lắm. Ông vẫn còn nhanh nhẹn, tháo vát, chẳng cần con cháu nhờ vả, ông thích xung phong chạy đi mua này mua kia, chở đứa nọ, đưa rước đứa kia – Ông chính là đôi chân của gia đình.

Doi-chan-cua-gia-dinh-01
Ông ngoại khi còn trẻ

Thỉnh thoảng ông cũng hay bị đau tay nhức chân là những bệnh vốn có của tuổi già, phần khác cũng bởi ông lười tập thể dục. Mặc dù vậy, là người hướng ngoại, thích ra ngoài, thích giao lưu kết bạn nên ông ngoại vẫn năng ra ngoài chơi.

Ông chạy xe nhanh lắm và ít chịu nhường đường cho ai, bởi vậy ông hay bị cả nhà nói xấu. Đứa cháu gái nhỏ ở nhà thì hay nhăn nhó, ông chạy nhanh, thắng gấp, con ngồi đằng sau mà hết hồn. Thằng cháu trai thì la làng ông cứ vũng nước mà đi làm bắn bùn lên hết đôi giày mới của nó. Bà ngoại lại càng hay cằn nhằn hơn, ông chở bà ra đến chợ, lúc bà mua thức ăn quay ra thì chờ mãi chẳng thấy ông đâu, ông mê chơi cờ tướng với mấy ông bạn quên cả giờ đón bà. Cả nhà hay than phiền về chuyện ông chạy xe thế này thế kia, nhưng không có ông thì cả nhà thành ra “cụt chân” hết.

Một ngày ông phải đưa hai đứa cháu đến trường rồi đón về, thằng cháu trai vì trường đập cái căn tin xây lại mà không ăn bán trú, ông lại thêm hai bận trưa đón về, đầu giờ chiều chở đi. Chỉ tính đưa đón tụi nhỏ cũng phải chạy sáu bận mỗi ngày chưa kể học thêm này kia. Sau khi hai đứa nhỏ đến trường ông lại quay về đón bà đi chợ. Cuối tuần thì chở bà đi gội đầu làm đẹp vì bà đâu có biết chạy xe.

Nhớ lúc mẹ mang bầu đứa con gái, vì thai yếu do lúc trước có bị động thai một lần, không thể tự chạy xe, ông phải chở mẹ mỗi ngày mười mấy cây số để đi làm, ròng rã trong suốt chín tháng cho đến khi sinh.

Doi-chan-cua-gia-dinh-02
Ông ngoại và đứa cháu trai khi nhỏ

Cũng may tính ông thích ra đường, không thích ở trong nhà tù túng, chớ ông không thèm chở thì cũng phải chịu. Ông không chở thì ba mẹ lại phải tất bật, đi làm không yên tâm vì phải canh giờ đón con, ông không chở thì bà ngoại cũng phải ở nhà suốt ngày chẳng thể đi đâu được, ông không chở thì mẹ chắc phải đi làm với anh xe ôm công nghệ.

Cả nhà cứ than phiền ông là thế, nhưng không có ông thì cả nhà thành ra “cụt chân” vì chẳng thể đi đâu được. Ông chính là đôi chân của cả gia đình, là đôi chân giúp gia đình đi khắp nơi, là đôi chân đi không mệt mỏi dù tóc không còn màu đen, dù tai không còn nghe rõ.

Ánh Nghi (TP.HCM)

BEAUTYLIFE PHÁT ĐỘNG CUỘC THI “VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VIỆT NAM” VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2020”

Thời gian: Từ 20/5/2020 – 20/06/2020

Nhân kỷ niệm 19 năm Ngày Gia đình Việt Nam (28/6/2001 – 28/6/2020), Tạp chí Beautylife phát động cuộc thi “Viết về Gia đình Việt Nam 2020” với chủ đề: “Gia đình của tôi”. Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, cuộc thi còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Độc giả dự thi có bài viết được chọn đăng sẽ nhận được nhiều phần quà giá trị từ BTC

Thông tin chi tiết tại: https://bit.ly/2Zp9drW

0 0 Phiếu bầu
Đánh giá bài viết
Đăng ký
Thông báo về
guest
3 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bình chọn nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả các bình luận
Mina
Mina
3 years ago

Nhớ ông ngoại mình ghê

Phuong Tran
Phuong Tran
3 years ago

Nhiều bài hay quá

Thảo Nguyễn
Thảo Nguyễn
3 years ago

Bài hay quá!

3
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luậnx