Mỗi khi giúp đỡ cho những người kém may mắn là tôi thấy mình rất hạnh phúc vô cùng. Cảm động nhất là những lúc hai vợ chồng tôi đến thăm một hoàn cảnh khó khăn cần sự giúp đỡ. Chỉ cần nhìn ánh mắt biết ơn của họ là tôi thấy mình rất hạnh phúc. Ngày ấy với tôi là ngày đẹp nhất trong tuần.
Từ thuở ấu thơ, tôi đã chịu nhiều bất hạnh, cảnh sống cơ hàn thiếu cơm ăn, áo mặc nên tôi luôn ao ước có một ngày cuộc sống sẽ khá hơn. Dù thiếu thốn đủ thứ nhưng tôi luôn gắng học và trở thành một giáo viên. Tôi là thầy giáo dạy toán nhưng nhờ có năng khiếu về văn chương nên tôi viết tiểu thuyết, viết bài cộng tác cho báo và đài phát thanh. Tôi còn có nghề vẽ tranh chữ. Nhờ sự cần cù của tôi mà cuộc sống gia đình tôi ngày càng khấm khá. Tôi chợt nghĩ đến những người bất hạnh quanh mình và luôn muốn san sẻ với họ. Ngày trước, tôi đã từng khốn khó nên tôi rất cảm thông cho sự bất hạnh mà mọi người đang gánh chịu. Tôi thật là hạnh phúc khi vợ tôi cũng có cùng quan điểm như tôi. Thế là hơn 15 năm qua, giúp đỡ cho những mảnh đời bất hạnh là việc làm thường xuyên của vợ chồng tôi.

Vợ chồng tôi nhất trí là hàng tháng khi lãnh lương thì hai vợ chồng tôi trích ra một số tiền một triệu đồng bỏ vào một phong bì riêng để làm từ thiện. Nếu tháng nào tôi có lãnh tiền nhuận bút thì số tiền sẽ vượt trên con số đó. Dù trước đây, vợ tôi vì bệnh nặng phải nghỉ hưu sớm với đồng lương hưu ít ỏi nhưng vợ tôi vẫn rất vui và chấp nhận tiếp tục công việc từ thiện. Tôi cũng vận động con trai tôi trích từ tiền đi học mỗi ngày để làm từ thiện. Mỗi khi tết đến có tiền lì xì, con tôi cũng trích ra một phần tiền lì xì giúp cho những người khó khăn.
Có một kỷ niệm khó quên vào năm con tôi học lớp 8. Cách đây 8 năm, có một lần con trai tôi tên là Kiệt đi học về với vẻ mặt buồn thiu. Tôi hỏi thì Kiệt trả lời: “Cha xem nè bài tập làm văn của con chỉ có 6 điểm thôi”. Tôi nhìn bài tập làm văn với đề bài là “Kể lại việc làm tốt của em khiến bố mẹ vui lòng”.
Tôi nhớ lại cách đây một tuần, khi con tôi báo cho tôi biết bài tập làm này thầy cho về nhà làm và nộp cho thầy chấm điểm. Tôi có gợi ý cho Kiệt kể lại việc từ thiện mà cháu đã làm. Đó là lần cháu trích ra số tiền để dành là 50 ngàn để giúp cho một gia đình có hoàn cảnh khốn cùng được giới thiệu trong chương trình “Vượt qua hiểm nghèo” của Đài truyền hình Long An. Nó cứ đinh ninh việc làm tốt của nó sau khi thể hiện trong bài tập làm văn này sẽ được điểm cao, nào ngờ chỉ có 6 điểm nên nó thất vọng. Con trai tôi nhăn nhó: “Nhưng con làm việc tốt vậy mà thầy không cho con điểm cao. Trong lớp con có đứa nào dám bỏ tiền ra giúp người khác như con đâu!”.
Thật ra về nội dung thì con trai tôi viết được nhưng nó bị thầy trừ điểm vì có nhiều chỗ tẩy xóa trong bài làm. Chấm câu thì chưa đúng chỗ và còn yếu về cách dùng từ hay diễn đạt. Nói thật tôi là thầy giáo dạy môn toán và có nghề viết lách nhưng tôi không bao giờ làm bài giùm con. Giúp con như thế khác nào hại con. Tôi sợ con trai tôi sau sự cố bị bài kiểm tra điểm thấp nó không còn hứng thú gì với việc làm từ thiện nên tôi nói: “Con đừng buồn vì chuyện này. Bài của con điểm thấp là do con có những sai sót về hình thức chứ có phải là nội dung đâu. Từ nay con hãy tiếp tục làm từ thiện nha con”.

Bấy lâu nay tháng nào sau khi lãnh lương, cha mẹ cũng trích ra số tiền để làm từ thiện. Cha muốn con mỗi ngày trích ra hai ngàn từ tiền ăn bánh của con làm từ thiện nha con. Kiệt nhíu mày: “Mỗi ngày giúp có hai ngàn thì biết bao giờ có nhiều tiền giúp cho người khác hả cha?”. Tôi cười: “Con không nghe người ta nói góp gió thành bão sao con. Mỗi ngày 2 ngàn nhưng một tháng là 60 ngàn và một năm là 720 ngàn đồng đó con.” Kiệt mỉm cười: “Dạ con xin nghe lời cha ạ! Mỗi lần giúp cho người khác con cũng thấy vui lắm đó cha. Con không buồn vì bài tập làm văn điểm thấp nữa. Lần sau con sẽ cố gắng làm bài điểm cao cho cha mẹ vui lòng”.
Vậy là nhờ lời khuyên lơn và an ủi của tôi mà con tôi có niềm tin vào việc làm tốt mà nó thường làm từ bấy lâu nay. Tôi thật hạnh phúc vì đã dạy cho con tôi làm là luôn biết sẻ chia hạnh phúc của mình đang có với những người bất hạnh quanh mình. Làm từ thiện thì đâu cần phải có nhiều tiền mới làm được. Tấm lòng mới là điều đáng quí.
Hiện nay, ngoài việc thường xuyên giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn trên nhiều tỉnh thành, tôi còn là nhà hảo tâm và là tình nguyện viên giúp cho các em khuyết tật trong “Mái ấm khuyết tật Ước Mơ”. Những lần các em tham quan du lịch đi xa như Đà Lạt tôi là tình nguyện viên đẩy xe lăn và giúp cho các em mọi sinh hoạt trong chuyến đi. Những khi các em đến nhà tôi, thì cả gia đình tôi trở thành tình nguyện viên giúp cho các em. Tôi rất hạnh phúc khi con trai tôi ẵm từng em khuyết tật đi tắm hay chăm sóc cho các em từng miếng ăn, giấc ngủ. Tôi cũng thường xuyên đi bán giúp cho các em khuyết tật các sản phẩm các em làm ra như móc khóa hay sách các em phát hành. Vừa qua, tôi đã bán giúp cho em Phạm Hải Cường bị khuyết tật ở Lâm Đồng 50 quyển sách do em sáng tác. Đó là tác phẩm “Vượt qua nghịch cảnh” kể về nỗi bất hạnh khi em bị tai nạn và phải ngồi xe lăn.
Mỗi khi giúp đỡ cho những người kém may mắn là tôi thấy mình rất hạnh phúc vô cùng. Cảm động nhất là những lúc hai vợ chồng tôi đến thăm một hoàn cảnh khó khăn cần sự giúp đỡ. Chỉ cần nhìn ánh mắt biết ơn của họ là tôi thấy mình rất hạnh phúc. Ngày ấy với tôi là ngày đẹp nhất trong tuần.

Năm 2016, gia đình tôi lập thêm “kỳ tích” khi giúp em Vũ. Em bị tai nạn giao thông phải cưa mất một chân và điều trị ở bệnh viện Chợ Rẫy nhưng không có người thân vì vợ em bỏ đi. Khi em xuất viện, vợ chồng tôi rước em về chăm sóc cho em cho đến khi em bình phục và đi bán vé số được. Nay em đã có gia đình và có một con trai. Sau sự việc này rất nhiều người gọi tôi là ông Bụt. Gia đình tôi đã thực hiện câu nói của Phật “ Cứu một mạng người hơn xây 7 tháp phù đồ”
Cả gia đình tôi rất tâm đầu ý hợp vì luôn muốn sẻ chia hạnh phúc của mình đang có cho bao người bất hạnh. Như cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết trong lời một bài hát “ Sống trong đời sống cần có một tấm lòng”. Tôi hy vọng tấm lòng của cả gia đình tôi là ngọn lửa sưởi ấm bao mảnh đời cô đơn lạnh lẽo đang từng ngày cố gắng vượt qua bao phong ba bão tố của cuộc đời.
Tôi thầm ao ước trong xã hội ngày càng có thật nhiều những nhà hảo tâm luôn biết sẻ chia hạnh phúc của mình cho người khác. Cuộc sống này sẽ tốt đẹp biết bao nếu như ai cũng có tâm niệm như lời trong một bài thơ mà nhà thơ Tố Hữu từng viết :
“Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người yêu người sống để yêu nhau”
Nguyễn Thanh Dũng ( giáo viên trường THCS Gò Đen, Bến Lức, Long An)
CUỘC THI VIẾT VỀ GIA ĐÌNH VỚI CHỦ ĐỀ: “GIA ĐÌNH CỦA TÔI 2021”
Thời gian: Từ 05/05/2021 – 15/06/2021
Bên cạnh việc tôn vinh những giá trị văn hóa truyền thống của gia đình Việt Nam, Cuộc thi “Gia đình của tôi 2021” còn là dịp để các thành viên trong gia đình bày tỏ những cảm xúc, suy nghĩ, niềm tin, tình cảm và những mối quan tâm không chỉ ở gia đình mà cả ngoài xã hội. Đặc biệt, không chỉ hướng đến những tổ ấm hạnh phúc, cuộc thi còn là cơ hội để độc giả chia sẻ những câu chuyện về “tổ lạnh”, cuộc hôn nhân không may mắn, gia đình không trọn vẹn để từ đó rút ra những kinh nghiệm quý báu nhằm gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Thông tin chi tiết tại: Thể lệ cuộc thi
Cam on thay ve nhung chia se that nhieu y nghia.
Em là học sinh cũ của thầy. em rất vui khi đọc bài thi của thầy. bài viết hay và ý nghĩa. Chúc gia đình thầy hạnh phúc
Thầy cảm ơn em, chúc em sức khỏe và bình an.
Chúc thầy có nhiều sức khỏe để làm nhiều việc giúp ích cho đời. Cuộc sống này sẽ tốt đẹp biết bao nếu ai cũng được như gia đình thầy
Thầy cảm ơn em, chúc em vạn sự như ý
Thanh Dũng rất cảm ơn các anh chị em đã bình luận bài thi của Thanh Dũng
chúc Thầy Cô luôn có sức khỏe tốt, chúc Thầy hoàn thành tâm thiện nguyện của mình
Thầy cảm ơn em, chúc em sức khỏe và hạnh phúc.
Thanh Dũng rất cảm ơn ban tổ chức cuộc thi đã cho mọi người có dịp kể lại những kỷ niệm đẹp trong gia đình. Đây là một cuộc thi rất hay và bổ ích.
Chúc thầy sức khỏe thành công
Thầy cảm ơn em, chúc em vui khỏe
Em chúc thầy có nhiều sức khỏe giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn bệnh tật. 💝💝💝
Thầy cảm ơn em, chúc em vui khỏe hạnh phúc
Thầy là tấm gương sáng để thế hệ trẻ chúng em học hỏi và noi theo. Chúc thầy và gia đình sức khỏe để tiếp tục tiếp bước trên con đường từ thiện của mình.
Thầy cảm ơn em, chúc em vui khỏe
Giúp được người khó khăn hơn mình luôn là hành động cao đẹp, hì vọng qua bài viết và tấm gương thực tế từ gia đình của thầy sẽ có thêm nhiều tấm gương như vậy nữa!
Thầy cảm ơn em rất nhiều nhé